HỘ TÂM - Trang 187

“Thứ hai nhé, những hành động của Tố Ảnh chân nhân đối với ngươi

đúng là quá đáng, ta thân là một người tu tiên mà nghe cũng giật mình,
nhưng trong hoàn cảnh hiện nay… tiên yêu như nước với lửa. Tố Ảnh chân
nhân là Chưởng môn một phái lớn như vậy, ngươi nghe ra cũng là một đại
yêu quái ghê gớm lắm, có người tu tiên nào biết thân phận của ngươi mà
không sợ đâu, sợ thì sẽ muốn trừ bỏ ngươi, vừa khéo Tố Ảnh chân nhân thật
sự trừ đi ngươi… Bởi vậy, cho dù năm xưa Tố Ảnh chân nhân đối với
ngươi độc ác tàn nhẫn như vậy, nhưng theo ta thấy, cho dù chuyện này
truyền ra ngoài, nói không chừng còn có một đám người tu tiên đạo mạo
trang nghiêm vỗ tay khen Tố Ảnh chân nhân nữa đó…”

Thiên Diệu im lặng.

“Còn có chuyện thứ ba nữa.” Nhạn Hồi chỉ vào ngực mình, “Tuy nhờ

phúc của ngươi ta mới sống được đến hôm nay, nhưng chuyện ngươi mỗi
khi phá một phong ấn phải đâm ta một dao, thật sự không phải ai cũng chịu
được đâu. Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên từ biệt nhau tại đây thì hơn. Đương
nhiên, ta biết ngươi nhất định sẽ không thả ta đi, bởi vậy, tới đi.” Nhạn Hồi
bấm quyết trên tay, “Đánh một trận. Ngươi thua thì đừng có không cam
lòng nếu ta bỏ đi.”

Thiên Diệu nhìn Nhạn Hồi thật lâu cũng không động đậy, chỉ nói: “Lúc

uống say cô nói chuyện đáng yêu hơn nhiều.”

“Cảm ơn, có lúc ta cũng hi vọng mình có thể mãi không sợ hãi gì như lúc

uống say, nhưng những lúc say sưa mộng mị quá ít, con người luôn phải
sống tỉnh táo thực tế một chút.” Nhạn Hồi thấy Thiên Diệu không hành
động nên cũng thu chiêu, nhìn chấm đỏ trên cổ tay mình, bĩu môi định đi
thẳng, “Ta yếu hèn vô dụng không dám đối diện với chuyện của ngươi, ta
đã lập huyết thệ cho mình, sau này tim ngày ngày quặn đau coi như trừng
phạt bản thân, chúng ta từ biệt ở đây đi. Ta còn có chuyện khác phải điều
tra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.