HỘ TÂM - Trang 188

“Nếu ta nói…” Thiên Diệu lên tiếng sau lưng Nhạn Hồi, giọng tuy vẫn

không nhanh không chậm, nhưng lại lạnh lẽo hơn, “Nếu ta chết, vảy hộ tâm
sẽ mất tác dụng, cô định thế nào?”

Bước chân Nhạn Hồi khựng lại, nàng thoáng suy nghĩ, khẽ nghiêng đầu

nói: “Hiện giờ ngươi thật sự khống chế được sinh tử của mình sao?”

“Theo như ngươi vừa nói, Tố Ảnh chân nhân chỉ phong ấn chứ không

giết ngươi, giữ lại mạng ngươi để bảo vệ pháp lực khải giáp vảy rồng không
mất đi. Nay tuy hồn phách ngươi trốn ra được, xương rồng cũng lấy lại
được, nhưng hình như ngươi vẫn chưa có quyền “chết”… đâu nhỉ?”

Nghe Nhạn Hồi nói vậy, khóe miệng Thiên Diệu ngày càng mím chặt,

thần sắc trong mắt cũng ngày càng lạnh lẽo.

Phải, Tố Ảnh không cho hắn chết, bởi vậy bao nhiêu năm nay, mỗi đêm

trăng tròn, hắn phải gánh chịu nỗi đau hồn phách bị xé nát, sống không
bằng chết, thảm hại vô cùng. Hèn mọn đến nỗi ngay cả quyền kết thúc cuộc
đời cũng không có.

Hắn chỉ có thể một mình nhẫn nhịn nhục nhã, hối hận vô tận, còn có đau

đớn khôn cùng trong bóng tối không thấy hi vọng.

Sống tạm bợ chờ đợi bình minh không biết bao giờ sẽ đến.

Hắn không có tư cách từ bỏ, bởi vậy chỉ có đập nồi dìm thuyền, tiếp tục

kiên trì đến khi tìm được toàn bộ cơ thể, sau đó…

Giết Tố Ảnh.

Bao nhiêu năm nay, nỗi hận này đã chống đỡ hắn, nhưng cũng đang xé

nát hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.