HỘ TÂM - Trang 242

Nàng nói với nữ quỷ: “Ta không biết cô là ai, cũng không biết con gái cô

là ai, cô không thể vì ta có thể nhìn thấy ma quỷ mà tùy tiện chạy vào trong
mơ của ta, quấy nhiễu cuộc sống của ta, làm vậy là không đúng.”

Nữ quỷ mặc áo trắng, chiếc đuôi hồ ly màu trắng phe phẩy phía sau, nhìn

khí tức chắc là Hồ yêu ba đuôi vừa chết không lâu.

Hồ yêu càng nhiều đuôi sẽ càng lợi hại, hiện giờ ở Thanh Khâu, Yêu tộc

cầm đầu các yêu quái hùng cứ một phương là tộc Cửu vỹ hồ. Nghe nói thủ
lĩnh là một đại Cửu vỹ hồ sắp thành tiên, Nhạn Hồi chưa từng gặp, cũng
không có hứng thú với họ. Nàng nói với Hồ yêu: “Cô là một yêu quái, tuy
là một yêu quái đã chết, nhưng cả gan đến núi Thần Tinh làm càn coi như
cũng có chút cá tính, ta không thu cô đâu, cô mau đi đầu thai đi.”

Hồ yêu ba đuôi không đi, vẻ mặt ai oán nhìn nàng, bắt đầu kể chuyện của

mình: “Con gái ta bị người của núi Thần Tinh các người bắt mất, nhốt trên
đỉnh Tâm Túc, cô giúp ta cứu nó được không, cứu nó đi, nó còn nhỏ lắm.”

“Nghe cũng tội nghiệp lắm.” Thiên Diệu chen lời, “Nhưng theo luận điệu

cứu là phẩm đức cao thượng, không cứu là chuyện đương nhiên của cô,
chắc cô không có cảm xúc gì đâu nhỉ.”

Nhạn Hồi liếc xéo hắn: “Ngươi có biết ta nhận được bao nhiêu cầu xin

vô lý từ những u hồn này không? Có kẻ nói nghe tội nghiệp nhưng thực
chất là lừa đảo, có kẻ thậm chí còn bịa ra một câu chuyện để ngươi giúp,
khi ngươi giúp rồi thì sẽ phát hiện mục đích thật sự của nó là giết ngươi, sau
đó mượn xác hoàn hồn.”

“…”

“Bởi vậy, mỗi lần nghe những chuyện này, đương nhiên ta sẽ nảy sinh

nghi ngờ.” Nhạn Hồi bĩu môi, “Hơn nữa lúc đó ta không giúp cô ta còn có
nguyên nhân…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.