HỘ TÂM - Trang 261

Lăng Tiêu không tin nàng.

Nhạn Hồi kể xong chuyện, vẻ mặt chẳng chút biến đổi, chỉ bĩu môi, “Sau

khi xuống núi ta không có tiền, nghe bằng hữu giới thiệu đi xé bảng, định
nửa đời sau dựa vào việc bắt ít yêu quái đáng ghét mưu sinh, không ngờ lại
gặp ngươi.” Nàng than vãn thở dài, “Đúng là năm xui tháng hạn.”

Thiên Diệu nghe xong, không để tâm đến lời trách cứ của nàng, chỉ nói:

“Còn con gái Hồ yêu thì sao?”

“Ta bị giam, đâu biết tin tức của nó. Nhưng với tình thế lúc đó, sau này ta

đoán chắc nó bị giết rồi…” Nhạn Hồi lại than, “Nhưng có khi nó vẫn còn
đang giãy giụa sống ở đâu đó. Nếu không mẹ nó cũng không tới tìm ta.”

“Đã kêu là đi tìm Lăng Phi đi mà, hiện giờ ta là một người bị trục xuất,

giúp gì được nữa đâu…” Nhạn Hồi gãi đầu rồi vỗ tay, “Dù sao cũng trốn
không được, thôi thì tìm cô ta nói chuyện thử.”

Thiên Diệu ngẩn ra: “Tìm cô ta?”

Nhạn Hồi quay đầu, nhìn Thiên Diệu cười ngọt ngào: “Chắc là ngươi vẫn

chưa thấy ma đâu nhỉ?”

“…”

“Ta cho ngươi mở rộng tầm mắt.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.