HỘ TÂM - Trang 348

dừng lại, thoáng chốc đâm sầm vào nàng, Nhạn Hồi liền ngã về phía sau,
Thiên Diệu cũng lập tức đưa tay kéo nàng lại…

Vừa khéo ôm nàng vào lòng.

Cơ thể của Nhạn Hồi ấm nóng hệt như lòng bàn tay nàng.

Nhạn Hồi không động đậy, cơ thể ngày càng nóng hơn. Thiên Diệu biết

nàng lại sắp nói nàng là người bị bỏ thuốc. Vậy là trước khi nàng lên tiếng,
Thiên Diệu lý trí lui ra sau một bước, phủi phủi ngực như để phủi hết cảm
giác mềm mại Nhạn Hồi để lại trước ngực mình.

Thiên Diệu ngước mắt, trên mặt không có vẻ gì bất thường, hắn nhìn

Nhạn Hồi như không hề xảy ra chuyện gì, hờ hững nói: “Lại sao nữa?”

Nhạn Hồi đỏ mặt một lúc rồi hít sâu mấy lần mới cúi đầu nhìn xuống đất,

rõ ràng có hơi xấu hổ, “Lần này lấy sừng rồng ngươi không đâm ta thêm
mấy đao nữa đó chứ?”

Thiên Diệu: “…” Dùng thái độ như vậy để hỏi câu này, thật sự có nghe

thế nào cũng thấy không hài hòa.

Một lúc sau không thấy Thiên Diệu đáp, nghĩ rằng hắn ngầm thừa nhận,

Nhạn Hồi giật mình ngẩng đầu nhìn hắn, “Ngươi thật sự muốn lấy máu tim
ta nữa sao?”

Thiên Diệu bước đi, hắn nói: “Lần trước lấy máu tim cô để phá phong ấn

ngũ hành, lần này Tố Ảnh lấy sừng rồng của ta để hút linh khí Hồ yêu, chắc
chắn đã tự giải phong ấn, không cần dùng máu tim cô thì ta cũng có thể lấy
sừng rồng.”

Nhạn Hồi nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ lại, nàng bùi ngùi

nói: “Tố Ảnh chân nhân thật sự liều mình vì thư sinh này, ngay cả sừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.