HỘ TÂM - Trang 369

Vào Vong Ngữ lâu, Huyền Ca và Phụng Thiên Sóc lên gác lầu thương

lượng chuyện của họ. Nhạn Hồi và Thiên Diệu chờ một lúc, nghe người hầu
tới báo, Hồ yêu của Thiên Hương phường đều được bí mật đưa tới hậu viện
của Vong Ngữ lâu.

Nhạn Hồi tìm tới hậu viện.

Hồ yêu vẫn bị nhốt trong lồng sắt, bên ngoài trùm một lớp vải đen,

không cho người ngoài nhìn rõ bên trong vận chuyển thứ gì.

Nhạn Hồi lật giở vải đen từng chiếc lồng ra, nhìn thấy Hồ yêu bên trong

không con nào không nhếch nhác, dáng vẻ tuyệt vọng chờ chết. Có lẽ trong
suy nghĩ của chúng, chúng vốn không phải được cứu, mà là hàng hóa được
tạm thời chuyển đến một sân viện khác, có lẽ chỉ ở đây mấy ngày thôi, cuối
cùng vẫn không thoát khỏi số mạng bị giết.

Lúc Nhạn Hồi giở tấm vải, Hồ yêu nào cũng giật mình, sau đó vội run

cầm cập rụt về góc lồng xa nàng nhất, hoảng hốt bất an nhìn nàng.

“Muốn đưa ta đi sao? Mạng của ta sắp hết rồi sao? Chết cũng tốt, còn

hơn sống thế này.”

Ý nghĩ trong lòng chúng đều được viết hết lên mặt.

Nhạn Hồi buông tấm màn, cảm thấy lòng nặng nề đến mức sắp khiến

nàng không gượng nổi. Không chỉ có hoàn cảnh của Hồ yêu khiến nàng
cảm thấy buồn bã nặng nề, mà vì do lòng nàng còn có một suy đoán đáng
sợ nữa, đáng sợ đến mức khiến nàng không muốn nghĩ đến lần thứ hai…

Khi lật tấm vải đen của chiếc lồng cuối cùng, Nhạn Hồi nhìn thấy Bạch

Hiểu Lộ đang co rúm bên trong, giống như không còn sống được bao lâu
nữa. Ngay cả khi Nhạn Hồi giở tấm vải lên cũng không có phản ứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.