HỘ TÂM - Trang 384

Thiên Diệu còn có đoạn quá khứ này nữa sao?

Nhạn Hồi nghe vậy gật đầu hiểu ra.

Nghĩ lại năm xưa hắn cũng là một đại yêu quái hô mưa gọi gió, chỉ dựa

vào sức một mình mà bảo vệ một đám yêu quái ở Trung Nguyên. Còn bây
giờ…

Nhạn Hồi rũ sạch suy nghĩ trong đầu, nhìn Thiên Diệu, “Bởi vậy kế

hoạch của ngươi là để Phụng Thiên Sóc dụ Phụng Minh đi trước, sau đó
chúng ta xông vào Thiên Hương phường cướp sừng rồng, đến khi Phụng
Minh hay tin quay về thì đánh với hắn một trận à?”

Thiên Diệu gật đầu.

Nhạn Hồi suy nghĩ một lúc, “Có mấy vấn đề ta phải bàn với ngươi. Đầu

tiên, ngươi chắc chắn là trong thời gian ngắn như vậy ta có thể học được
bao nhiêu pháp thuật của tộc Cửu Vĩ Hồ? Thứ hai là, dùng nó đối phó với
Phụng Minh thật sự không thành vấn đề chứ?”

“Ta sẽ dạy cô, không thành vấn đề. Hơn nữa đến lúc đó nếu ta lấy lại

được sừng rồng thì cũng có thể giúp cô một tay.”

Tự tin vậy kia à… Nhạn Hồi thoáng im lặng, trong chuyện tu đạo đánh

nhau, nàng tạm thời tin tưởng Yêu long ít nhiều gì cũng sống hơn nàng một
ngàn năm này, “Nhưng nếu cuối cùng Phụng Thiên Sóc không đồng ý đề
nghị của ngươi thì sao?”

“Hắn sẽ đồng ý.” Thiên Diệu lắc đầu nhìn về phía gác lầu của Huyền Ca,

khẳng định, “Vì bản tính của con người luôn tham lam.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.