HỘ TÂM - Trang 404

Nhạn Hồi cảm thấy có hơi ấm từ tim trào ra, tràn ngập khắp mỗi một tấc

máu xương trong cơ thể. Bước chân nàng khựng lại, không bước tiếp nữa.

Phụng Minh đang đau đớn tột cùng thấy vậy thầm nói không hay, hôm

nay ông ta không còn sức giao đấu nữa. Tiểu tử kia tuy không biết đang làm
gì, lại khiến ông ta bất giác cảm thấy nguy hiểm.

Ông ta không thể lấy một địch hai, nhân lúc Nhạn Hồi ngập ngừng liền

bỏ chạy ra khỏi phòng.

Ông ta vẫn còn chỗ dựa, ông ta làm việc cho Tố Ảnh, Tố Ảnh sẽ không

bỏ mặc ông ta...

Phụng Minh khập khiễng khó nhọc chạy ra khỏi sân viện, vừa sang một

ngã rẽ, định lớn tiếng gọi đám người tu tiên trong viện tới, đưa mắt nhìn
quanh, bốn bề đã thanh vắng đến lức ruồi muỗi cũng không còn.

“Một đám... phế vật vô dụng.”

“Thúc thúc đang nói ai vậy?”

Ngoài viện truyền vào tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm rãi.

Phụng Thiên Sóc cười híp mắt phẩy quạt, đưa một đoàn người bước vào,

chắn trước mặt Phụng Minh.

Phụng Minh nhìn Phụng Thiên Sóc đang cười híp mắt, khóe miệng giật

giật: “Điệt nhi à, có hai kẻ tới đây, một là yêu quái trộm bảo vật của Tiên
tộc, kẻ còn lại là một người tu tiên phản bội Tiên tộc giúp yêu quái! Chúng
đã bị thương nặng, chi bằng con hãy lập công cho Tiên tộc để bảo vệ địa vị
giang hồ của Thất Tuyệt đường ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.