HỘ TÂM - Trang 437

Thiên Diệu: “...”

Tử Thần nghe thấy lời này giống như bị định thân, ngây người một lúc:

“Muội...”

Nhạn Hồi vô cùng nghiêm túc, “Đại sư huynh, huynh về đi, mặc kệ

muội, muội đã tự ý đính ước chung thân với người này rồi, người là của
huynh ấy, tim cũng là của huynh ấy! Nếu bây giờ huynh bất chấp ý muội,
đưa muội về núi Thần Tinh, đó chính là chia uyên rẽ thúy, chia rẽ tình nhân,
kiếp sau sẽ không tìm được nương tử đâu!”

Thiên Diệu quay đầu nhìn Nhạn Hồi, thấy nàng bám cánh tay mình rất

chặt, đầu còn cọ cọ lên vai mình giống như tiểu nương tử đang làm nũng.

Tuy hiểu cô nương này đang diễn kịch hơn ai hết, lại không biết làm sao,

tim hắn dường như thật sự bị mái tóc mềm mại của Nhạn Hồi cọ tới cọ lui,
vừa tê lại vừa ngứa.

Hắn vốn dĩ... rất ghét bị người ta đụng chạm mà...

Sau khi hết sửng sốt, Tử Thần mới quan sát kĩ Thiên Diệu, lúc ban đầu

thật sự không thăm dò được khí tức trên người hắn, y còn cho rằng hắn là
một phàm nhân, nhưng nhìn kĩ lại, Tử Thần nắm chặt kiếm, mày càng nhíu
chặt hơn, nói với Nhạn Hồi: “Trên người không hề có khí tức, ngay cả mùi
khói lửa cũng không có. Làm sao có thể là người phàm bình thường? Nhạn
Hồi, muội đừng nghĩ diễn kịch gạt ta!” Tử Thần vừa nói lại vừa quan sát
Nhạn Hồi từ trên xuống dưới, lập tức lửa giận như tăng thêm mấy phần,
“Suốt ngày muội làm bừa bên ngoài thế nào mà khí tức trên người lại hỗn
tạp như vậy, còn nói không muốn theo ta về nữa!”

Nhạn Hồi đảo mắt: “Muội không muốn về, đây là tình yêu đích thực của

muội. Muội muốn ở bên huynh ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.