HỘ TÂM - Trang 473

Nhạn Hồi thoăn thoắt bước ra đường, Thiên Diệu nhìn theo bóng nàng

cúi đầu đi, cất tiếng gọi: “Nhạn Hồi.”

Nàng khựng lại, quay đầu nhìn hắn. Vẻ mặt Thiên Diệu trầm tĩnh, hắn

lặng lẽ đứng đó, thản nhiên nhìn nàng, để tâm trạng nàng tạm thời ổn định
lại.

“Chuyện này không hề liên quan đến cô, cô không cần hoảng hốt.”

Nói ra câu này, Thiên Diệu dường như nghe thấy trái tim cứng hơn đá

của mình bị đá đập vào một phát, chấn động từng hồi…

Hắn đang an ủi nàng.

Hắn lại… chủ động an ủi người khác.

Nhưng nhìn thấy Nhạn Hồi sau khi nghe thấy câu này, sóng mắt thoáng

động, Thiên Diệu lại cảm thấy rằng, an ủi thì an ủi, có gì kỳ lạ đâu. Những
lúc thế này, hắn nên an ủi Nhạn Hồi chứ…

Nhạn Hồi cúi đầu: “Ta biết, ta không có gì phải hoảng hốt.”

Nhưng mà… chuyện mê hương và núi Thần Tinh đã có quan hệ kéo

không đứt nói không rõ rồi, chuyện công chúa Cửu Vĩ Hồ, chắc núi Thần
Tinh cũng… tránh không thoát.

Hay có lẽ, Lăng Tiêu…

Chắc chắn cũng liên quan không ít tới chuyện này.

Một khi liên quan đến Lăng Tiêu, Nhạn Hồi liền khó lòng kìm chế,

không thể không lúng túng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.