HỘ TÂM - Trang 475

Vì bình thường… luôn là nàng đi trước mà.

Có lẽ phát giác được ánh mắt ngạc nhiên của Nhạn Hồi, hắn khẽ quay

đầu nhìn nàng: “Tiểu nhị đang dẫn đường ở phía trước kìa, cô không muốn
về phòng sao?”

Hình như nói cũng có lý, tiểu nhị còn đang bận mà, không thể làm lỡ

thời giờ của người ta…

Nàng bị Thiên Diệu kéo đi một lúc, tiểu Thế tử phía sau dường như đột

nhiên sực tỉnh, vội bước nhanh theo, hỏi: “Người này là ai, tại sao lại ở
chung với cô?”

Thiên Diệu không quay đầu, phớt lờ sự tồn tại của nó, Nhạn Hồi cũng

không đáp nó, vậy là tiểu Thế tử tiếp tục theo lên lầu, kiên trì bền bỉ nói:
“Từ sau lần đó ta thật sự vẫn luôn tìm cô, tộc Cửu… tộc ta là người có ơn
phải báo, lúc đó cô cứu ta, ta nhất định sẽ báo đáp cô.”

Cuối cùng Nhạn Hồi cũng không nhịn được nữa, trước lúc đi hết cầu

thang bèn quay đầu nói với nó: “Báo đáp tốt nhất là đừng đi theo ta nữa.
Coi như không có chuyện trước đây, đi mau đi.”

Bước chân tiểu Thế tử khựng lại, lát sau nghiêm túc nói tiếp: “Chuyện đã

xảy ra tức là đã xảy ra ta không thể coi như nó không tồn tại, ta nói sẽ báo
đáp cô thì nhất định sẽ báo đáp.” Nó chỉ phòng bên cạnh, “Ta ở đây, mấy
ngày tiếp theo vẫn còn có chuyện ở tiểu trấn này nên không đi, nếu cô muốn
làm chuyện gì thì ta đều có thể giúp cô.”

Tiểu Thế tử vừa nói xong thì Thiên Diệu đã đưa Nhạn Hồi vào phòng,

đóng “cạch” cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.