HỘ TÂM - Trang 56

Trước mắt tối đen, trong không khí vẫn còn mùi củi quanh năm không

tan của một căn nhà thôn dã. Tim nàng vẫn đập điên cuồng, mồ hôi đầy đầu
gần như ướt đẫm tóc mai.

Nàng thất thần ôm ngực, ở đó tựa như vẫn còn cảm giác kim châm mãnh

liệt khiến nàng cảm thấy đau đớn.

Cơn ác mộng này quá chân thực, chân thực cứ như hôm qua nàng đã nếm

trải cảm giác hoảng loạn này. Băng tuyết đầy núi, mặt trăng khổng lồ, còn
có bóng người mờ ảo đó, Nhạn Hồi nhíu mày, hiện giờ nhớ lại, cảm thấy
bóng người này có mấy phần quen thuộc, nàng nghĩ rồi lại nghĩ, nhưng
trước sau vẫn không thể nào liên tưởng bóng người đó với người nàng từng
quen biết.

Nghĩ một lúc, Nhạn Hồi bỗng sực tỉnh, cảm thấy mình thật khôi hài, một

giấc mộng mà lại tưởng thật.

Nhạn Hồi bĩu môi quay người định ngủ tiếp.

Nhưng nàng quên bén mất, gà bên ngoài một khi đã gáy… thì sẽ không

dừng lại.

Nhạn Hồi nhẫn nhịn, siết nắm đấm trong chăn, đã ba ngày rồi… nàng

không được ngủ yên giấc nào. Trước đó nghĩ mình chẳng ở tiểu viện nhà
nông này bao lâu, nhưng với tình trạng hiện giờ, chắc cũng một thời gian
nữa nàng mới khôi phục nội tức, nếu không diệt con gà này…

Đúng là đại họa!

Nắng sớm trong sân vẫn chưa ấm lắm, mấy con gà vẫn kêu quang quác

trong nhà Tiêu lão thái sáng nay bỗng im bặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.