HỘ TÂM - Trang 566

“Ha.” Im lặng chưa được bao lâu, Lăng Phi đã cười lạnh, “Được, không

nói cũng không sao. Giết ngay tại chỗ cho xong.”

Nàng ta vừa dứt lời, đệ tử tiên môn phía sau đã tức tốc kết trận, pháp trận

dưới đất vạch ra từng đạo từng đạo kim quang, kim quang dừng lại dưới
chân Bồ Phương, vây thành một vòng tròn nhốt nàng ta bên trong.

Nhạn Hồi siết chặt quyền, thầm nghĩ nhân lúc sát trận còn chưa kết xong,

đây là lúc nàng ra tay cứu người...

Nhưng vào lúc này, cả người Bồ Phương bỗng bùng lên huyết khí, yêu

khí thậm chí nồng hơn trước đó mấy phần, Bồ Phương chăm chăm nhìn Hề
Phong, khóe mắt nhỏ xuống một giọt huyết lệ trông rất hung tợn trên mặt
nàng ta: “Ta đến để gặp chàng, ta nhớ chàng... Bởi vậy ta bất chấp tất cả
đến đây.”

Nàng ta chưa nói hết, xung quanh trở nên ồn ào.

Cấm kỵ Tiên Yêu chỉ e còn sâu hơn cấm kỵ giữa sư đồ.

Trong đôi mắt vốn đã đáng sợ của Bồ Phương ẩn chưa uất ức và thất

vọng ngập tràn, giống như không hề nghe thấy âm thanh ồn ào xung quanh,
nàng ta chỉ nhìn một mình Hề Phong: “Ta thật lòng với chàng, chàng có
từng thật lòng với ta, dù chỉ một chút nào không?”

Hề Phong ngước mắt, cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng chỉ nói một câu:

“Người của Yêu tộc không nên đến Tam Trùng sơn.”

Khóe miệng Bồ Phương mím lại, Lăng Phi bên cạnh cười lạnh một tiếng:

“Nực cười, yêu tà nhỏ nhoi làm sao xứng với hai chữ thật lòng?”

Bồ Phương không nhìn ả, vẫn nhìn Hề Phong, sắc môi tái nhợt, run rẩy

nói: “Chàng cũng nghĩ vậy sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.