HỘ TÂM - Trang 728

bẩm sinh, “Chữ sợ viết thế nào?” Thấy Nhạn Hồi như vậy Thiên Diệu cũng
cong khóe môi, “Ta cũng không biết.”

Hắn nắm tay Nhạn Hồi, che chắn trước mặt nàng, đón nhận vô số ánh

mắt thù địch của người tu tiên, cất bước vào trong Quảng Hàn môn.

Thiên Diệu không cần phải tốn thời gian thăm dò khí tức tim rồng của

mình nữa, chỉ trong hơi thở hắn đã cảm nhận được, khí tức tim rồng vẫn
luôn tỏa ra từ một nơi nào đó dưới chân núi, như một sợi dây vô hình dẫn
hắn đi về phía đó. Lồng ngực trống rỗng hai mươi năm lúc này dường như
lại bắt đầu nóng lên, hắn càng đi về phía trước, bước chân càng nhanh thêm.

Cuối cùng người lãnh đạo cao nhất chúng Tiên nhân của Quảng Hàn

môn hiện giờ cũng đứng ra, “Yêu nghiệt phương nào! Dám tự ý xông vào
Quảng Hàn môn ta!”

Nhạn Hồi ngước nhìn, nàng không biết thấu đáo về Quảng Hàn môn,

nhưng vẫn biết Mộng Vân tiên cô thường theo bên cạnh Tố Ảnh. Trong số
những người tu đạo, bà ta coi như là người có bối phận cao nhất.

Thiên Diệu vốn chẳng buồn nghe bà ta hỏi gì.

Mộng Vân tiên cô thấy vậy bèn rút phất trần ra khỏi tay áo hét lớn, “Bày

trận!” Bà ta vừa dứt lời, các Tiên nhân Quảng Hàn môn liền bày ra một trận
pháp khổng lồ, vây lấy Thiên Diệu trên không trung.

Trận pháp bày xong, sát khí nhanh chóng bao trùm trên đầu Thiên Diệu

và Nhạn Hồi, nàng chau mày, “Sát trận.”

Thiên Diệu khinh bỉ hừ một tiếng, “Tài mọn bút cùn!” Hắn vừa dứt lời,

năm ngón tay xòe ra, tay áo phất lên, Yêu khí cuồn cuộn tuôn trào, đòn ra
tưởng chừng đánh bừa này đập thẳng vào chính giữa trận pháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.