HỘ TÂM - Trang 760

“Cô nói vậy…” Thiên Diệu đáp, “Nghe cũng thấy vui lắm.”

Nhạn Hồi liếc nhìn Thiên Diệu, không nói thêm gì nữa.

Đêm khuya, Nhạn Hồi mơ mơ màng màng chìm vào trong mộng, bốn bề

tối tăm hỗn độn, nàng lờ mờ nhìn thấy phía trước có một đốm sáng màu
xám đang nhẹ đong đưa. Nàng bước tới phía trước, chăm chú nhìn kĩ, cuối
cùng cũng nhìn rõ người đó.

Tóc đen cầm kiếm, vẫn là y phục của núi Thần Tinh, hệt như mỗi lần

Nhạn Hồi nhìn thấy hắn, sống lưng thẳng tắp đứng trước mặt nàng.

“Đại sư huynh.” Thấy rõ mặt người đó, Nhạn Hồi dừng bước, cứ như

vậy nhìn hắn từ xa, không đuổi theo cũng không kích động, nàng lặng lẽ
nhìn hắn một lúc rồi cong khóe môi mỉm cười, vẻ mặt nhẹ nhõm, “Đại sư
huynh, huynh xem, muội báo thù cho huynh rồi đó.” Nàng nói, “Muội đã
giết Lăng Phi, huynh có thể yên tâm đi rồi.”

Tử Thần chỉ đứng đó nhìn nàng, vẻ mặt tựa như có hơi buồn bã.

Nhạn Hồi thấy vậy, nụ cười trên môi khẽ cứng lại: “Huynh không vui

sao?” Nàng hỏi, “Tại sao vậy? Muội báo thù cho huynh rồi, nỗi căm hận và
không cam lòng ở núi Thần Tinh hôm đó muội đã chấm dứt. Muội cũng đã
cắt đứt duyên nợ mười năm qua với núi Thần Tinh, chặt đường tu tiên,
muội thậm chí đã làm theo lời huynh, tới Thanh Khâu sống cùng Yêu tộc
rồi…” Nàng nói xong bèn cười, “Muội hiếm khi nghe lời huynh lắm đó.”

Nhưng nụ cười trên khóe môi nàng chợt tắt khi thấy Tử Thần vẫn chau

mày như cũ.

“Tại sao huynh không vui chứ, không thấy vui cho bản thân huynh, cũng

không thấy vui cho muội sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.