HỘ TÂM - Trang 762

“Sao cô lại tới đây?” Không thấy rồng mở miệng nhưng Nhạn Hồi lại

nghe được giọng Thiên Diệu nói.

“Không ngủ được nên tới đi dạo.” Nàng nghiêng đầu nhìn hắn một lúc,

đầu ngón tay khẽ động, tò mò nói: “Đột nhiên ta muốn chạm vào ngươi.”

Nghe thấy lời này, đầu rồng đang oai phong ngẩng cao của Thiên Diệu

như thoáng đờ ra trong không trung, dường như đấu tranh nội tâm một lúc
thật lâu hắn mới cúi đầu xuống, tự đưa tới trước mặt Nhạn Hồi, nhắm mắt
lại.

Nhạn Hồi quả nhiên không khách sáo, đưa tay sờ lên đầu hắn, ngón tay

mềm mại từ giữa sừng rồng vuốt xuống, trượt lên mũi hắn, cuối cùng còn
nghịch ngợm vẽ một vòng tròn. Nhạn Hồi dường như bị động tác của mình
chọc cười, nàng bật cười thành tiếng, Thiên Diệu liền mở mắt.

Nhạn Hồi lại vuốt sừng rồng của hắn: “Lần trước do hoảng loạn mà sờ

lung tung nên không cảm nhận được gì, lần này thì cảm nhận được rồi, đầu
ngươi cứng thật đó.” Nói xong, tay nàng lại vuốt lên râu rồng của Thiên
Diệu, kéo râu rồng bóp bóp rồi từ gốc vuốt đến ngọn, “Lúc hóa thành hình
người sao không thấy râu rồng của ngươi nhỉ? Sờ vào cảm giác cũng được
lắm đó.”

Râu rồng của Thiên Diệu lắc lư, tránh xa tay của Nhạn Hồi: “Cô xuống

suối băng tắm đi, ta đi trước đây.”

Nói xong hắn định đứng lên, Nhạn Hồi vội xua tay: “Ở yên đó,ở yên đó

đi, vảy rồng của ngươi mới vừa tìm lại, phải tắm nước suối mới được, ta chỉ
tới ngồi thôi, có cởi áo đâu, ngươi xấu hổ gì chứ.” Nàng vỗ vỗ lên đầu hắn,
“Yên tâm, ta không thừa cơ lợi dụng ngươi đâu.”

Thiên Diệu: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.