HỘ TÂM - Trang 776

Đêm về khuya, trăng sáng tỏ, Tố Ảnh đứng trên từ đường đã hóa thành

đống đổ nát dưới chân núi Quảng Hàn.

Thi thể Lăng Phi được bọc vải trắng đặt trước mặt bà ta, Tố Ảnh lật vải

trắng trên mặt Lăng Phi, đây là lần đầu tiên bà ta nhìn thấy gương mặt muội
muội mình từ khi về Quảng Hàn môn. Khi thấy vết sẹo trên mặt Lăng Phi,
toàn thân thảm hại, ngực đầy vết máu, hơn nữa còn mở mắt, trong đôi mắt
chưa nhắm kia, Tố Ảnh nhìn thấy rất nhiều thù hận và nhưng nỗi không
cam.

Mộng Vân tiên cô im lặng đứng bên cạnh Tố Ảnh, thấy ngón tay nắm vải

trắng của Tố Ảnh khẽ run, Mộng Vân cúi đầu xót xa nói: “… Lúc Lăng Phi
chân nhân vào trong kết giới của từ đường, tôi vốn muốn đi theo giúp cô ấy
một tay, khổ nỗi Yêu long canh giữ ở lối vào kết giới, chúng tôi không thể
phân thân…” Vẻ mặt Mộng Vân buồn bã, “Chân nhân… đừng quá đau
lòng.”

“Ta rời Quảng Hàn môn chỉ có mấy ngày, vậy mà một nửa môn đồ bị tổn

thương kinh mạch nặng nề, có người không thể tiếp tục tu tiên, Mộ Sinh bị
Yêu long đưa đi, sống chết chưa rõ, còn muội muội ta chịu tai kiếp, chết
không nhắm mắt!”

Giọng nói lạnh lẽo trời sinh hơi khàn khàn run rẩy, đáy mắt bà ta tích tụ

gió tuyết, sát ý dày đặc, “Nhạn Hồi phản bội tiên môn, Yêu long tội ác
chồng chất, còn có yêu quái của Thanh Khâu…” Bà ta nghiến răng căm
hận, “Ta sẽ bắt chúng nợ máu trả bằng máu.”

Lời vừa dứt, Mộng Vân đã cảm thấy có một trận cuồng phong cuốn lấy

Tố Ảnh, đưa Tố Ảnh về phía chân trời, hóa thành một luồng sáng trắng bay
về phía Thanh Khâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.