HỘ TÂM - Trang 778

sắp ngồi không yên nữa rồi.” Nhạn Hồi hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn lên
bầu trời đêm: “Dù ngồi không yên ta cũng không biết làm sao.”

Thiên Diệu im lặng.

“Không nghĩ chuyện này nữa, có nghĩ cũng không nghĩ ra được kết quả.”

Nhạn Hồi vỗ đầu Thiên Diệu, im lặng nhìn bầu trời đêm một lúc, đột nhiên
trong đầu nảy ra một vấn đề, nàng quay đầu nhìn Thiên Diệu, “Thiên Diệu.”

Giọng nàng nghiêm túc hơn thường ngày mấy phần, “Nội đan của ngươi

đâu rồi nhỉ?”

Mắt Thiên Diệu đang nhắm lập tức mở ra, đầu rồng khẽ cử động, hắn

nhìn Nhạn Hồi.

“Yêu quái đều có nội đan, ngươi cũng không ngoại lệ.” Nhạn Hồi nhìn

hắn, “Sao ta chưa bao giờ nghe ngươi nhắc tới nội đan vậy?”

Thiên Diệu không đáp.

Lúc hai người im lặng nhìn nhau, trên trời thình lình ập xuống một luồng

hàn khí kinh người, nhiệt độ xung quanh hạ thấp, cây cỏ trong rừng lập tức
kết sương tàn úa, tựa như mùa đông đã đến bất ngờ chỉ trong khoảnh khắc
ngắn ngủi, muôn thú trong rừng hoảng hốt chạy tứ tung, kêu gào inh ỏi.

Thiên Diệu trong suối băng liền hóa thành người.

Một luồng sáng trắng vạch qua bầu trời, Thiên Diệu nhíu mày, không kịp

nói gì, hắn đưa tay kéo Nhạn Hồi tránh sang bên cạnh, một trận băng châm
đột ngột rơi xuống như mưa, Thiên Diệu dựng quanh người một kết giới lửa
nung chảy hết băng châm, tuy nhiên có lẽ do pháp lực không đủ, chẳng mấy
chốc, kết giới lửa Thiên Diệu dựng lên bắt đầu trở nên mỏng manh trước
màn công kích dày đặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.