HỘ TÂM - Trang 901

Thiên Diệu không nói, mãi đến khi Nhạn Hồi đứng yên trước mặt hắn,

thân hình hắn mới khẽ nghiêng về phía trước, Nhạn Hồi vô thức đưa tay ôm
lấy, giữ cho hắn đứng vững. Bên tai nàng nghe tiếng thở nặng nề của hắn,
mũi ngửi thấy mùi máu tanh và độc rắn hôi thối, nhưng Nhạn Hồi không hề
chê bai, nàng chỉ…

Đau lòng.

Vô cùng đau lòng.

Nguyên nhân Thiên Diệu một mình tới lấy nội đan, trên đường tới đây

Nhạn Hồi chỉ nghĩ thoáng qua đã hiểu ngay. Nếu không phải không thể lấy
lại nội đan của mình, Thiên Diệu hà tất phải như vậy, nếu có nội đan của
mình, Thiên Diệu càng không như vậy.

Hắn vốn phải là kẻ ngao du khắp trời, chỉ cần nổi giận là cả thiên hạ đều

kinh sợ.

“Nhạn Hồi.” Thiên Diệu cười khẽ bên tai Nhạn Hồi, “Nàng lại đến rồi.”

Hắn đưa tay xoa đầu nàng, vừa dịu dàng vừa bùi ngùi xúc cảm, nhưng còn
có nhiều cảm xúc được giấu đi, hắn nói, “Đừng liều mình vì ta nữa. Ta sẽ
bảo vệ nàng.”

Thiên Diệu ngất đi trên vai nàng.

Nhạn Hồi thoáng im lặng, nàng vỗ vỗ lưng hắn, nghẹn ngào, “Hãy bảo

vệ bản thân cho tốt rồi mới nói chứ.”

Bên dòng nước, Nhạn Hồi rửa mặt cho Thiên Diệu, cởi áo ngoài hắn ra

giặt sạch, nàng đang giặt thì Thiên Diệu ở phía sau đã tỉnh lại.

Hắn khẽ mở mắt, thấy Nhạn Hồi dưới ánh nắng chăm chú giặt y phục

trong tay, thỉnh thoảng có hạt nước bắn lên mặt, nàng bèn đưa tay lên chùi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.