HỘ TÂM - Trang 922

nắm bắt lòng người, mạnh mẽ hơn bất kỳ ai. Hay phải nói ông nhìn rõ
thế sự hơn bất kỳ ai hết.

Nhạn Hồi vào Vương cung Thanh Khâu, thấy Quốc chủ không chờ

trong Vương cung, ngược lại chỉ có mấy con đom đóm phát sáng bay
trước mặt nàng, Nhạn Hồi đi theo chúng, chúng lập tức bay về phía
trước dẫn đường.

Cứ vậy đom đóm từ từ đưa Nhạn Hồi đi tới đầu bên kia của Vương

cung, một cánh cửa nhỏ nhẹ nhàng mở ra, đom đóm bay ra ngoài, Nhạn
Hồi đi theo, phát hiện đường dưới đất không còn là đường nữa, mà là rễ
của gốc cây này, nàng theo một nhánh rễ đi về phía trước, lên trên một
vách núi vươn thật dài ra bên ngoài.

Nhạn Hồi nhớ lần đầu tiên lúc nàng và Thiên Diệu được Chúc Ly đưa

tới gặp Quốc chủ, họ ở dưới núi nhìn thấy Quốc chủ đang đứng trên
vách núi đưa mắt nhìn về phương xa. Nơi này cũng chính là nơi Quốc
chủ phu nhân về trời…

Đêm nay, bóng tối sâu thẳm, bầu trời không sao không mây, chỉ có

vầng trăng vằng vặc treo giữa trời, khiến sắc đêm trở nên trong vắt.

Nhạn Hồi thấy Quốc chủ đứng ở cuối vách núi, gió đêm dưới núi

cuốn lên, thổi tung mái tóc dài và y phục của ông. Rõ ràng là người sát
phạt quyết đoán một đời, thế nhưng trong đêm đen quá đỗi yên tĩnh này,
dường như ông bỗng dưng trở nên nhẹ nhàng đến mức một cơn gió
cũng có thể thổi đi bất kỳ lúc nào.

Nhìn ra xa, nơi này có thể nhìn thấy Tam Trùng sơn dưới ánh trăng,

cả Thanh Khâu cũng thu trọn trong tầm mắt.

“Quốc chủ.” Nhạn Hồi không tiến lên phía trước, nàng đứng ở nơi

vừa bước lên trên vách núi nói: “Tôi có chuyện muốn hỏi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.