HỘ TÂM - Trang 965

“Ta ở chỗ này của chàng.”

Ta ở chỗ này.

Thì ra là vậy…

Thì ra… là vậy.

Thiên Diệu như bị kéo xuống vực sâu, trong vực sâu toàn là ác quỷ, ngay

cả không khí cũng gặm nhấm da thịt hắn, chui vào xương tủy hắn, ăn sạch
lục phủ ngũ tạng của hắn, hắn giống như đang bị đau đớn khoét rỗng.

So với đau đớn phanh thây hai mươi năm trước thì có đáng là gì, đau đớn

trong đêm trăng tròn hai mươi năm nay cũng có là gì…

Sau lưng có sát khí lạnh lẽo bắn tới như tên, Thiên Diệu hứng trọn một

kiếm, đau đớn trên lưng tựa hồ thức tỉnh thần trí hắn, kéo hắn ra khỏi vực
sâu cô tịch đến đáng sợ kia.

Hắn nhìn Thanh Quảng phía sau, mắt đỏ tươi màu máu, Yêu khí trên mi

tâm ngưng tụ thành một chấm đỏ như có như không.

Cho dù chỉ có một con mắt quay lại nhìn Thanh Quảng, nhưng ánh mắt

này tựa như một đòn nặng nề giáng lên ngực Thanh Quảng, khiến ông ta
không khỏi lạnh người.

Đây là cảm giác Thanh Quảng chưa từng có trong bao nhiêu năm nay,

bất luận là đối diện với ai, rét lạnh… thậm chí là sợ hãi.

Ngọn lửa quanh người Thiên Diệu không rực sáng mà trở nên đục ngầu,

giống như lửa đốt từ Địa Ngục, hóa thành màu đen, ngược lại tóc hắn từ
gốc đến ngọn đều hóa trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.