HOA HỒNG GIẤY - Trang 1096

với vẻ hết chịu nổi.

Không hiểu sao, khóe mắt lại cay xè.

Có lẽ là vì quá hạnh phúc!

Sáu giờ sáng, Khang Kiếm tỉnh dậy theo đúng đồng hồ sinh học.

Vừa mở mắt, anh đã thấy Bạch Nhạn đang dựa đầu vào gối, thẫn thờ

nhìn ra ngoài cửa sổ.

Anh mỉm cười ngồi dậy, đưa tay ôm chặt cô vào lòng, cùng cô ngắm

ban mai ngoài cửa sổ. Mặt trời rọi từng tia nắng vào mảnh sân nhỏ bên
ngoài, chiếu lên cây cỏ hoa lá thành một ánh hồng đẹp đẽ.

- Em đang nhớ hội Liễu Tinh à? – Anh hạ giọng hỏi.

Bạch Nhạn không trả lời mà chỉ gật đầu, rồi lại lắc đầu.

Nhận được điện thoại của Giản Đơn, Liễu Tinh, y tá trưởng phòng phẫu

thuật và mấy cô y tá lập tức đi xe tới. Giây phút nhìn thấy Bạch Nhạn, mấy
người ôm nhau vừa khóc vừa cười. Khang Kiếm đích thân bố trí xe đưa họ
đi thăm quan mấy cảnh đẹp khá có tiếng ở huyện Vân. Sau đó Bạch Nhạn
mua một đống rau, tụ tập trong sân ăn lẩu giữa trời hè nóng bức. Để họ
được tự nhiên, đến tối muộn Khang Kiếm mới về nhà.

Giản Đơn đưa bọn họ về khách sạn nghỉ ngơi. Ngồi bên chiếc bàn ngổn

ngang chén đũa, Bạch Nhạn tì tay lên cằm cười ngu ngơ.

- Vui không? – Anh ôm lấy cô từ phía sau.

- Khang Kiếm, mọi thứ trước đây dần dần trở lại rồi. – Cô ngẩng đầu

lên đón nụ hôn của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.