HOA HỒNG GIẤY - Trang 1146

Cô không thương Lý Trạch Hạo, cô chỉ thấy tiếc cho anh.

Hôn lễ kết thúc, đợi khách khứa về gần hết Bạch Nhạn mới cáo từ. Vừa

đi xuống cầu thang thì có một người từ sofa bước tới kéo cô lại.

Cô ngoảnh lại, là Khang Kiếm.

- Đã nói là em sẽ gọi xe về mà, sao anh còn tới đây? – Miệng nói vậy

nhưng trong lòng Bạch Nhạn lại vô cùng ấm áp. Cô khoác tay Khang
Kiếm, miệng nở một nụ cười ngọt ngào.

- Anh sợ em thấy đám cưới nhà người ta rồi sẽ tức cảnh sinh tình mà đá

bay anh mất.

- Ờ, anh cũng tự biết lượng sức mình đấy! Khang Kiếm, nói ra thì tuy

đám cưới của chúng ta cũng rất xa hoa lộng lẫy, nhưng lúc đó tâm địa anh
rất xấu xa.

- Em vẫn còn thù dai à? – Khang Kiếm vừa nhướn mày vừa cầm túi

xách cho cô.

- Thỉnh thoảng thôi. – Bạch Nhạn le lưỡi ranh mãnh. Phụ nữ thông minh

phải biết dừng đúng lúc, không cần phải truy xét đến cùng.

- Nào, ra chào Chủ tịch Hoa một câu rồi chúng ta về nhà.

Chủ tịch Hoa? Không phải là Hoa Hưng chứ. Bạch Nhạn quay lại, trời

ạ, đúng thật là Hoa Hưng. Ông ta đã giảm béo thành công, thân hình béo
tròn vo trước đây đã trở nên gầy guộc, nhưng tóc mai bạc trắng như già đi
mười tuổi.

Không phải ông ta đang ngồi tù sao? Bạch Nhạn băn khoăn nhìn Khang

Kiếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.