HOA HỒNG GIẤY - Trang 1147

Khang Kiếm khẽ nhéo tay cô, cô vội vàng tươi cười gật đầu chào Hoa

Hưng:

- Ông chủ Hoa, lâu quá không gặp.

Ánh mắt Hoa Hưng hơi lảng đi, cười khan hai tiếng:

- Cô Bạch càng ngày càng đẹp ra.

Thật lòng mà nói, ông ta hơi sợ người con gái này, nhớ lại khi đó cô bày

mưu tính kế với ông, dùng nhà cửa để thế chấp, rồi lại lấy hai triệu tệ đi
làm từ thiện khiến ông ta hết đường chối cãi. Người phụ nữ này, may mà
chỉ là một cô y tá tầm thường, nếu đặt vào chốn thương trường hay quan
trường thì không ai có thể đấu lại.

- Cảm ơn ông chủ Hoa. Có thời gian rỗi tôi vẫn muốn tới quán cà phê

trên sân thượng của khách sạn ông chơi đó.

- Chỗ đó, chỗ đó… đã đóng cửa từ lâu rồi. – Mặt Hoa Hưng thoắt tái

thoắt đỏ, hai tay xoắn vào nhau.

- Ồ! – Bạch Nhạn tặc lưỡi đầy tiếc nuối.

Điện thoại của Khang Kiếm reo lên, anh tránh sang một bên để nghe

điện, để lại Bạch Nhạn và Hoa Hưng bốn mắt nhìn nhau.

- Ông chủ Hoa, ông… có hận tôi không? – Mắt Bạch Nhạn sáng lấp

lánh, làm Hoa Hưng nhìn vào hoa cả mắt.

- Sao có thể thế được, cô Bạch nói sự thật mà. – Máy lạnh trong đại

sảnh rất phù hợp nhưng Hoa Hưng lại toát vã mồ hôi – Nói ra thì là vì tôi
có lỗi với sếp Khang. Anh ấy chiếu cố tới tôi như vậy, tôi lại giở trò giậu đổ
bìm leo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.