HOA HỒNG GIẤY - Trang 1231

- Không biết nữa, con đỏ au, trên mặt còn có mấy vết trăng trắng…

Khang Kiếm trả lời một cách vô thức. Khi Bạch Nhạn mới mang thai,

anh phấn khởi tới mức không còn là chính mình, suốt chín tháng, ngày nào
cũng mong đợi em bé chào đời. Nhưng khi em bé ra đời rồi, anh lại chỉ
muốn ôm chặt lấy bà xã, giống anh hay giống cô không quan trọng, đó đều
là kết tinh tình yêu của họ.

- Trẻ con mới đẻ đương nhiên là phải đỏ rồi, như thế tức là mạnh khỏe,

mấy vết trắng cũng sẽ mau chóng biến mất thôi.

Bạch Nhạn mất sức quá nhiều, mắt hơi hoa lên, không nhìn rõ, y tá bèn

bế em bé ra cho ông Khang Vân Lâm và bà Lý Tâm Hà đang đợi bên ngoài
xem.

- Trời ạ, giống Bạch Nhạn y như đúc vậy, Vân Lâm, ông nhìn xem có

lúm đồng tiền nữa này! - Bà Lý Tâm Hà kích động kêu lên.

- Giống em à! - Bạch Nhạn nằm xuống, chẳng chút tự hào.

Sếp Khang đã định thần lại, nhớ lại khi bọn họ vừa kết hôn, hai người

còn chưa yêu nhau. Có lần, khi truyền dịch cho anh, cô gục đầu trên sofa
ngủ thiếp đi, anh ngoảnh đầu lại, nhìn dáng ngủ xinh đẹp của cô, lòng khẽ
rung động, bỗng nảy ra một suy nghĩ: Nếu có thể sinh một đứa con gái
giống cô ấy thì tốt biết chừng nào!

Bây giờ, nguyện vọng của anh đã thành sự thật.

- Giống em tốt chứ, lanh lợi thông minh, trong nhà mới náo nhiệt. Sau

này sinh thêm một đứa, con trai giống anh là được rồi. - Sếp Khang cười
đáp.

- Con trai? - Bạch Nhạn hít một luồng hơi lạnh, vừa rồi ở phía dưới

khâu không biết bao nhiêu mũi, vẫn còn đau nguyên, sinh nữa thì mạng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.