HOA HỒNG GIẤY - Trang 209

- Anh… tối mai anh có hẹn với một người bạn. - Ánh mắt Khang Kiếm

không tập trung vào màn hình nữa mà nhìn vào Bạch Nhạn.

- Vâng. - Bạch Nhạn lại ngáp.

- Em… không tò mò xem là bạn thế nào sao? - Lông mày Khang Kiếm

bất giác xoăn tít lại.

- Anh thì có thể có bạn như thế nào? Lục Địch Phi? Nếu không thì lại là

ông trưởng ban này, ông chánh sở nọ, đầu như sân bay, bụng như đỉnh núi.

- Anh không thể có bạn khác giới hay sao?

- Có, nghề của anh, cùng tầng lớp với anh, toàn người đáng tuổi dì anh

hoặc mẹ anh, cạnh tranh với đàn ông, chẳng kém cạnh gì cánh mày râu.

Vẻ tự tin của Khang Kiếm xẹp xuống:

- Em cho rằng bên cạnh anh không có phụ nữ trẻ trung xinh đẹp?

- Có thì đã sao? - Bạch Nhạn buồn ngủ tới mức hai mắt díp chặt, gối đầu

lên tay anh. - Trên mạng đều nói lấy chồng phải lấy công chức nhà nước,
công chức nhà nước chịu nhiều áp lực, môi trường tương đối tốt, có học
lực, có lý trí, cuộc hôn nhân như thế mang lại cho người ta cảm giác an
toàn. Anh là sếp của công chức nhà nước, tố chất lại càng cao, em tin tưởng
sếp vô điều kiện. Hơn nữa em cũng có lòng tin với bản thân mình, em chấm
nhân phẩm của sếp nên mới cưới, nếu không còn lâu em mới phải để mình
chịu thiệt như thế này. Thực ra sếp mới phải lo lắng về em, bệnh viện là nơi
như thế nào? Giai xinh gái đẹp, nho nhã lịch thiệp, phong độ ngời ngời, có
môi trường, có thời gian để tạo ra các vụ scandal, nhưng trong lòng em có
sếp, dù nơi đó là vũng bùn, em vẫn có thể nở hoa sen, hi hi, nói hơi quá,
nhưng là sự thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.