HOA HỒNG GIẤY - Trang 232

Cuộc hôn nhân này ngay từ đầu đều do cô gìn giữ, bên ngoài có người

đẹp Y Đồng Đồng, bên trong có sếp Khang, nội công ngoại kích như vậy,
thành trì kiên cố nhất cũng có lúc phải sụp đổ.

Thật mệt mỏi!

Nếu kết cục là ly hôn, lúc đầu hà tất gì phải kết hôn?

Bà Bạch Mộ Mai nói cô không xứng với sếp Khang, bảo cô đừng cưới.

Lục Địch Phi nói Khang Kiếm rất phức tạp, cô không thể lấy.

Ai ai cũng giống như tiên tri, mọi lời dự đoán dần dần đã trở thành sự

thực, đây là số phận sao?

Sẽ không còn có chuyện gì ẩn khuất nào khác nữa chứ?

Bạch Nhạn vò đầu, đầu cô như sắp vỡ tung.

Có người đi xuống, cô khó nhọc muốn đứng dậy nhưng chân lại tê rần,

cô chật vật nhìn một đôi chân dài đứng trước mặt mình.

Là một anh chàng đẹp trai, nhưng lại không thể chữa trị vết thương.

Cô cầu xin Thượng đế, hãy để chân cô có cảm giác trở lại trước khi bị

cơn hàn lưu Siberia này làm cho chết cóng!

- Cô đang làm gì thế? – Lãnh Phong cau mày, lạnh lùng nhìn cô.

Từ sau khi giao chiến, tuy hai người đã hợp tác thêm nhiều lần, nhưng

ngoài những điều bắt buộc phải trao đổi trong công việc, họ thậm chí không
thèm nhìn vào mắt nhau.

- Tôi… ngắm sao. – Bạch Nhạn bực bội véo chân mình.

- Ồ, vậy đi lên thêm hai tầng nữa, ở đó gần bầu trời hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.