HOA HỒNG GIẤY - Trang 282

Bạch Nhạn lau mồ hôi trên trán, ngồi xuống cạnh bàn ăn thở hắt một

hơi:

- Em mệt quá rồi, sếp ơi rót cho em cốc nước, em chuẩn bị để tối gói

bánh chưng.

- Bánh chưng? – Khang Kiếm nhíu mày, sầm mặt lại – Bánh chưng

cũng chỉ là lấy lá gói cơm, đừng làm nữa, rắc rối lắm.

Anh đi vào trong rót nước, lấy bát đũa, rót sữa đậu nành, gắp quẩy.

- Lấy lá gói cơm? – Bạch Nhạn trợn mắt – Anh nhà quê vừa thôi, bánh

chưng của người miền Nam bọn em là gói cả càn khôn đấy. Hôm nay em
định gói bánh chưng nhân thịt và nhân hạt dẻ, cực kì cực kì ngon.

- Bánh chưng lại còn có nhân? – Khang Kiếm rất ngạc nhiên, thím giúp

việc người Đông Bắc nhà anh chẳng phải lần nào cũng gói mấy cái cục gạo
vuông chằn chặn đặt lên bàn, nhìn thôi đã thấy no, khiến anh chẳng có khái
niệm gì đặc biệt với ngày Tết Đoan ngọ này cả.

Bạch Nhạn chịu hết nổi lắc đầu, con ông cháu cha gì chứ, còn không

bằng người ở quê. Càng ngày càng không có tiếng nói chung với mẫu
người này, thời gian có hạn, không rảnh giảng giải cho anh.

- Mẹ sếp hôm nay lúc nào thì tới?

- Bay chuyến chiều, chắc buổi tối là tới Tân Giang, anh đã bố trí xe đi

đón rồi.

- Anh không đi sao?

- Chiều anh phải họp bàn về chuyện trụ sở của mấy ban ngành, không

biết khi nào mới xong.

- Vậy tối anh có về ăn cơm không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.