HOA HỒNG GIẤY - Trang 340

Ông Khang Vân Lâm dường như không nhìn thẳng bà Bạch Mộ Mai,

nếu không nói chuyện với Khang Kiếm thì nhìn bà Lý Tâm Hà, nhưng càng
tỏ ra như vậy, lại càng lộ rõ sự chột dạ.

- Bà thông gia, Nhạn Nhạn nhà tôi còn trẻ, có cái gì chưa ổn xin bà chỉ

bảo thêm.

Cuối cùng, bà Bạch Mộ Mai mới dời ánh mắt sang phía bà Lý Tâm Hà.

Bà Lý Tâm Hà xét cho cùng cũng là người học rộng hiểu nhiều, bây giờ

đã trấn tĩnh lại. Bà tao nhã cười với Bạch Mộ Mai:

- Cô Bạch, tuy là chúng ta gặp nhau lần đầu, nhưng sao lại thấy như là

cố nhân?

Phụ nữ chưa kết hôn, theo thông lệ quốc tế đều xưng hô là cô, nhưng bà

Lý Tâm Hà rõ ràng là cố ý.

Bà Bạch Mộ Mai cười, liếc xéo về phía Bạch Nhạn:

- Bạch Nhạn giống tôi, hàng ngày bà nhìn Bạch Nhạn, tự nhiên sẽ thấy

tôi quen mắt.

- Nhưng Bạch Nhạn không xinh đẹp bằng cô. – Bà Lý Tâm Hà cười

mỉa.

Bà Bạch Mộ Mai vuốt mặt, phì cười thành tiếng:

- Có đẹp mấy thì cũng già rồi.

Bà Lý Tâm Hà cố ý đem hai khuôn mặt ra so sánh tỉ mỉ:

- Người đẹp như cô sẽ không già đâu, có phải Bạch Nhạn giống bố

không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.