HOA HỒNG GIẤY - Trang 353

Bạch Nhạn không gọi xe, đi không mục đích, đi tới lúc hai chân chùng

xuống mới dừng lại, ngẩng đầu lên, thấy mình đang dừng lại trước cửa tiệm
cắt tóc Ba ngàn sợi.

Ba ngàn sợi, bây giờ không còn là tiệm cắt tóc, mà là thẩm mỹ viện.

Tiệm vẫn chưa đóng cửa, bên trong có thêm mấy nhân viên, ánh đèn màu
hồng phấm mờ ảo, nhân viên đều mặc váy ngắn áo gilê, mắt ai nấy đều tô
vẽ như gấu trúc.

- Ở đây không cắt tóc, chỉ gội đầu. - Một nhân viên thấy Bạch Nhạn

đứng rất lâu ngoài cử liền bước ra ngoài nói, giọng không chút thiện cảm.

- Minh Tinh? - Bạch Nhạn lờ mờ nhận ra hình dáng quen thuộc sau lớp

phấn son dày cộm, thốt lên nhưng không chắc lắm.

Nhân viên đó sững lại, nương theo ánh đèn trong tiệm quét mắt dò xét

Bạch Nhạn, bước ra ngoài.

- Cô đến đây làm gì?

Không đợi Bạch Nhạn trả lời, chị ta đi tới bến xe buýt phía đối diện, chỗ

đó có một cái ghế dài, giờ này người đợi xe không còn đông nữa.

- Ngồi đi! - Thương Minh Tinh đặt mông ngồi xuống, góc ngồi vừa

chắn tầm nhìn của Bạch Nhạn.

Bạch Nhạn cúi đầu, không nói tới việc cô nhìn thấy hai người đàn ông

đi vào Ba ngàn sợi, hai cô nhân viên liền quấn lấy họ như dây leo.

- Em chỉ đi ngang qua. - Bạch Nhạn trả lời.

- Ờ. - Thương Minh Tinh bắt chéo chân, không biết trên người chị ta xịt

cái gì mà tỏa ra một mùi hương hăng hắc. Chị ta không nghiêng đầu mà
liếc xéo sang:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.