HOA HỒNG GIẤY - Trang 397

Khang Kiếm cuống đến nỗi lòng bàn tay mướt mồ hôi, anh nghi ngờ tín

hiệu điện thoại không được tốt, lại đổi sang dùng điện thoại bàn trong
phòng, vẫn không ai nghe máy.

Anh nhắn tin: “Bạch Nhạn, nhận được tin thì gọi lại ngay, có chuyện

gấp”. Nhắn một lèo năm tin.

Anh sợ để nhỡ tin nhắn của Bạch Nhạn, không vào phòng vệ sinh rửa

ráy, chỉ đi đi lại lại trong phòng, tay nắm chặt điện thoại, thỉnh thoảng lại
nhìn xem có cuộc gọi đến không, có nhỡ tay đổi thành chế độ cuộc họp
không.

Chiếc điện thoại trong tay anh im lìm.

Khang Kiếm cảm thấy mình như sắp ngừng thở, tim đập thình thịch

không ngừng.

- Cậu Giản - Anh nhấc máy bàn lên gọi cho Giản Đơn ở phòng bên cạnh

- Cậu tới tổng đài đặt cho tôi một vé máy bay về Tân Giang chuyến gần
nhất.

Giản Đơn đang ngủ, mơ mơ màng màng:

- Vậy… bữa cơm với phóng viên đài Trung ương đổi lịch ạ?

Nhờ vả khó khăn lắm, phóng viên lớn người ta mới đồng ý ra mặt, cũng

chính vì đợi vị phóng viên này mà hai người phải dời ngày về lại.

Bàn tay nắm ống nghe của Khang Kiếm run lên, anh nhắm mắt lại,

trong lòng đấu tranh dữ dội.

Di động bỗng reo lên.

Nhất thời, Khang Kiếm không dám tin vào tai mình, nhìn chằm chằm

vào chiếc điện thoại đang réo rắt, nhìn dãy số thân quen trên màn hình, cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.