HOA HỒNG GIẤY - Trang 412

- Thích thật - đôi mắt Bạch Nhạn sáng lấp lánh - Tôi rất ngưỡng mộ

anh.

- Ngưỡng mộ? - Lãnh Phong ngạc nhiên, lại có người ngưỡng mộ một

đứa trẻ mồ côi sao?

Bạch Nhạn không giải thích, mở cửa xe nhìn vầng trăng sáng trên đầu:

- Anh Lãnh, tôi nghe người ta nói, trẻ con và bố mẹ có duyên với nhau,

có lương duyên mà cũng có nghiệt duyên. Duyên phận giữa anh và bố mẹ
tuy không dài, nhưng chắc chắn là lương duyên.

Lãnh Phong bật cười:

- Chẳng lẽ em với bố mẹ em lại là nghiệt duyên? Cô nhóc ơi, nhất định

là em được bố mẹ cưng chiều quá nên mới nói lung tung như thế. Em có kể
mọi chuyện hiện tại của em cho bố mẹ em không?

- Chà, chín giờ hơn rồi. - Bạch Nhạn liếc nhìn chiếc đồng hồ điện tử

trên xe kêu thất thanh - Tôi phải đi tắm rồi đi ngủ đây. Anh Lãnh, phim để
xem sau nhé.

- Bạch Nhạn, em đang trốn tránh điều gì? - Lãnh Phong nắm vai cô,

ngăn không cho mở cửa xe.

Bạch Nhạn quay lại, bình tĩnh nhìn Lãnh Phong, nghiêm túc nói:

- Anh Lãnh, trong cuộc sống luôn có những thứ chúng ta không thể

chấp nhận được. Dù tôi có là phụ nữ đã có chồng hay chưa, chúng ta cũng
sẽ chỉ là hai đường thẳng song song không bao giờ giao nhau.

Khung cửa sổ bằng giấy đó sắp bục ra rồi, có những lời nói không thể

nào che giấu được nữa. Sự quan tâm của Lãnh Phong đối với cô, thật sự là
rất cảm động, nhất là trong những lúc như thế này, luôn không tự chủ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.