HOA HỒNG GIẤY - Trang 422

- Bạch Nhạn em… gọi điện cho chồng em, anh ta quen biết rộng, có

được không?

- Chị vào đây từ bao giờ? - Bạch Nhạn không biết phải nói gì, cũng

không dám hứa hẹn gì.

- Đêm qua.

Bạch Nhạn hạ giọng:

- Họ có bằng chứng không?

Thương Minh Tinh tức giận trừng mắt nhìn cô:

- Nếu không có thì tôi có vào đây không?

Chị ta lại thở dài, đổi sang giọng điệu cầu xin, kéo tay Bạch Nhạn:

- Bạch Nhạn, trước đây anh trai chị rất tốt với em, vì em mà không biết

đã đánh nhau với người ta bao nhiêu lần, em nể mặt anh ấy giúp chị đi.

Bạch Nhạn khó chịu nhắm mắt lại, gạt tay chị ta ra.

- Đừng nhắc tới tên anh chị nữa, để em tìm cách.

Ra khỏi trại tạm giam, cô hít mạnh mấy hơi, trong đầu nhanh chóng

điểm qua những người quen biết. Nếu ai bị bệnh gì, muốn tìm bác sĩ thì cô
còn có cách, mấy quan chức pháp luật này của chẳng quen ai. Hình ảnh
Khang Kiếm lướt qua đầu, cô lập tức gạt đi. Cô không muốn cho Khang
Kiếm và bà Lý Tâm Hà có lý do xúc phạm cô thêm một lần nữa.

Nghĩ mãi, cuối cùng trong đầu nảy ra hình ảnh một người.

Bạch Nhạn nhếch mép cười khổ, nhấc điện thoại lên, rất nhanh đã có

người nghe. Giọng nói coi trời bằng vung của Lục Địch Phi vang lên ở đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.