HOA HỒNG GIẤY - Trang 429

Khang Kiếm hơi bực mình với cái giọng hớt lẻo của thím Ngô:

- Con đưa khách tới nhận phòng ở khách sạn rồi sẽ về nhà.

- Vậy thím sẽ làm bánh kếp cho con! – Thím Ngô sung sướng cười tít

mắt.

Dạ dày Khang Kiếm cuộn lên:

- Không cần đâu thím, ăn tạm thứ gì là được.

- Sau khi con bé đó đi rồi, thím lén lên lầu xem, nó thu dọn hai cái vali

lớn, quần áo treo trong tủ cũng không thấy đâu, hình như là định dọn đi
thật.

Bàn tay cầm điện thoại của Khang Kiếm run lên, rất lâu không lên tiếng,

trái tim như bị một vật gì rất nặng đập vào, đau nhói dữ dội, toàn thân cứng
đờ.

- Kiếm Kiếm, con còn nghe không?

- Thôi đã thím nhé, con còn có việc.

Không đợi thím Ngô trả lời, anh vội vàng ngắt máy, kéo va li ra khỏi

khách sạn, đứng thần người bên vệ đường, gương mặt lộ rõ vẻ bi thương
đến tuyệt vọng.

Anh nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, như muốn bóp nát nó ra.

Anh không tin, không muốn tin, không cần tin, với anh, hạnh phúc thực

sự xa vời đến thế sao?

Lúc này, Bạch Nhạn đang đi lại như con thoi khắp hang cùng ngõ hẻm,

tay nắm chặt tờ quảng cáo của trung tâm môi giới nhà đất. Cô đã xem mấy
căn hộ độc thân, cái thì môi trường xung quanh không được tốt, cái thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.