HOA HỒNG GIẤY - Trang 428

tình cảm mãnh liệt thuở ban đầu cũng nhạt dần đi. Nửa đêm tỉnh dậy, nhìn
người con gái nằm trong lòng mình, đôi khi còn cảm thấy xa lạ.

Chia tay với Y Đồng Đồng, nói thì là lý trí, nhưng không hẳn không

phải do tình đã cạn.

Khi gặp lại, anh nhìn Y Đồng Đồng, trong lòng không cảm nhận được

chút tình cảm nào, ngược lại còn có chút coi thường cô. Cô ta lại còn lợi
dụng quan hệ của anh để giúp họ hàng làm ăn. Anh hiểu rõ ràng cô ta có
giá, vì thế mới tặng một căn hộ và một chiếc xe, như vậy cũng coi như đã
hết tình hết nghĩa.

Rõ ràng là Y Đồng Đồng không thỏa mãn.

Khang Kiếm thầm cười khẩy, Y Đồng Đồng luôn mồm nói yêu anh, nếu

anh không phải là Khang Kiếm mà là Lưu Kiếm, Lý Kiếm hay cái gì đó
Kiếm, là một viên chức quèn, e rằng cô ra chẳng thèm liếc tới anh một cái!
Cái mà cô ta gọi là yêu, là có điều kiện, có nguyên tắc, có giá trị sử dụng.

So ra thì Bạch Nhạn của anh lại khiến người ta khâm phục biết bao.

Nhớ hồi đầu, khi anh đề nghị hai người thiết lập quan hệ, cô còn đẩy anh ra
thật xa. Để theo đuổi cô, anh thật sự phải hao tổn công sức, không biết đã
tốn hết bao nhiêu nơ ron thần kinh.

Nghĩ đến đó Khang Kiếm lại thấy lòng bứt rứt, không nhịn được cầm

điện thoại định gọi cho Bạch Nhạn, nhìn đồng hồ, đang là giờ nghỉ trưa,
đành thôi vậy, bao nhớ nhung đợi đến khi hai người gặp nhau rồi từ từ thổ
lộ!

Anh gọi điện thoại về nhà.

- Kiếm Kiếm – Thím Ngô nghe điện thoại, tỉnh hẳn cơn buồn ngủ. – Tối

qua con nhóc đó về rồi, chẳng nói chẳng rằng xách túi lên trên lầu rồi
không thèm xuống, sáng sớm nay đã lại đi ra ngoài. Bao giờ con về nhà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.