HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 31

Trên đường đi Frank nhận mấy cuộc điện thoại, nội dung đều rất ngắn

gọn, như dang ra lệnh. Trì Linh Đồng đoán rằng đằng sau anh còn mấy
người trợ lý nữa! Nhạc chuông điện thoại của anh là bài “Nước mắt” nằm
trong album piano Hàn Quốc – “Giấc mộng ban ngày”, giống hệt nhạc
chuông của cô, thật là đáng sợ.

Thời gian như hành hạ người ta, trôi đi quá mức chậm rãi. Buổi trưa, xe

tới khu vực phục vụ cơm, Frank chỉ xuống xe hút thuốc, Trì Linh Đồng
khách sáo hỏi anh có cần cô mua giúp thứ gì không, anh bình thản lắc đầu,
lạnh lùng xa cách.

Xe khởi động lần thứ hai, Trì Linh Đồng biết thời biết thế mà nhắm mắt

vờ như đang ngủ, Frank cũng im lặng. Khi xe chạy vào nội thành Thanh
Đài thì trời đã gần tối đen, “Nước mắt” lại âu sầu tuôn rơi một lần nữa. Trì
Linh Đồng nhắm chặt hai mắt, không động đậy.

Nước mắt tuôn rơi tuôn rơi, Trì Linh Đồng lẳng lặng mở mắt, thấy Frank

đang tròn mắt nhìn cô đầy ngờ vực. “Điện thoại của tôi à?” Cô còn nghĩ
quái lạ, sao nước mắt chảy mãi mà không yên!

Anh quay đầu đi. Buổi chiều tà ở Thanh Đài ánh nắng rải khắp đất trời,

gió biển mềm mại lả lướt.

“Nhớ tôi không?”

Người gọi tới là Trần Thân, “Người đẹp Trì ơi, giờ cô đang ở đâu thế?”

“Đang trên xe quay lại Thanh Đài.”

“Mai sẽ đi làm chứ?”

“Đương nhiên!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.