HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 508

“Sao so được với cảm giác hạnh phúc khi chúng ta cùng nhau cố gắng,

đúng không?”

Cô ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt dịu dàng như nước của anh, cô thở

dài bất đắc dĩ, “Thế cũng được, để em thử xem.”

“Ngoan!” Anh xoa đầu cô, nở một nụ cười ấm áp tựa gió xuân.

Các giáo sư kiến trúc vẫn là những gương mặt quen thuộc trước đây, Trì

Linh Đồng bối rối chào hỏi từng người. Kỳ lạ là bọn họ không hề tỏ ra kinh
ngạc trước sự xuất hiện của cô. Công việc của Trì Linh Đồng chỉ có một, đó
là sửa chữa bài tập thiết kế của các sinh viên khoa kiến trúc, không cần đến
trường làm, có thể mang bản vẽ về nhà, nhưng nhất định phải đưa tới học
viện trước khi tan học. Những việc này, trước đây Trì Linh Đồng cũng từng
làm giúp các thầy, xem như quen chân quen tay.

Tiêu Tử Thần đưa cô tới văn phòng khoa kiến trúc rồi đi ngay, cô đứng

trước cửa sổ văn phòng khoa, trên con đường rợp bóng cây có sinh viên
đang học môn trắc lượng, trên sân bóng có mấy sinh viên nam đang chạy,
mồ hôi như mưa, một nhóm sinh viên nữ ôm sách vở, túm năm tụm ba đi
tới thư viện. Những hình ảnh này đều quen thuộc đến vậy, quen thuộc như
thể cô chưa bao giờ rời khỏi nơi đây.

Chỉ là buổi chiều hôm nay đã không còn là buổi chiều năm xưa, cảnh

còn, người đã đổi thay.

Dường như muốn ôn lại quãng thời gian trước đây, cô không vội về nhà

mà ở lại Học viện kiến trúc tới xẩm tối, cô đã sửa xong một nửa trong số
bài tập thiết kế, phần còn lại, cô định mang về nhà làm.

“Tiểu Trì.” Khi xuống tầng, chủ nhiệm khoa gọi cô từ phía sau, cầm một

bản thiết kế trên tay, khuôn mặt lộ vẻ bối rối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.