HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 9

1

Chủ nghĩa ngắn gọn

Chuyện này đúng là … dở khóc dở cười!

Trì Linh Đồng lẳng lặng ngửa mặt lên trời, trông ngóng ánh mặt trời gay

gắt thêm chút nữa, khiến cô bốc hơi thành một làn khói cho xong, đỡ phải
đối mặt với tình cảnh làm người ta suy sụp này.

Hai mươi tư tuổi, nếu nghịch chuyển thời không về những năm Dân

Quốc, thì giờ con cô cũng biết đi mua xì dầu rồi. Hiện tại cô đang đứng
dưới ánh nắng tháng năm chói chang, bị hai vị cán bộ phụ trách đăng ký
hôn nhân ép hỏi, rốt cuộc chọn mẹ hay chọn cha? Cô rất muốn gào to rằng:
Ngày xưa hai người kết hôn cũng chẳng thèm mời con, tại sao giờ ly hôn thì
chỉ cần một cú điện thoại đã bắt con bỏ mặc mọi thứ, chịu đựng say xe,
nhẫn nhịn nôn mửa, ngăn dòng nước mũi, kiềm dòng nước mắt, từ phương
trời xa xôi lao thẳng về tham dự?

Hôm qua, sáng sớm bắt đầu đi làm, cô ngồi trên xe buýt, trong đầu hiện

lên phương án thiết kế Trang viên Âu Lục thì bà Đàm Trân gọi điện tới, bảo
cô xin nghỉ phép ba ngày, trong nhà xảy ra chút chuyện. Cô như bị điện giật
từ đầu tới chân, Thanh Đài cách Tấn Giang hơn một ngàn kilômét, nếu
không phải ngày nghỉ hay ngày lễ quan trọng, bà Đàm Trân và ông Trì
Minh Chi cũng không bắt cô phải về nhà làm gì.

Quả nhiên không phải việc nhỏ. Một tháng trước, có một cô gái trẻ ôm

bụng tới tìm bà Đàm Trân, nói rằng tôi đã mang thai con của chồng chị, sáu
tháng, là thai Long Phụng

(*)

. Bà Đàm Trân dạy kinh tế học ở Đại học Ninh

Thành, ông Trì Minh Chi dạy Tiếng Anh ở Đại học Tấn Giang, hai người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.