HOA HỒNG KÝ ỨC - Trang 93

Bùi Địch Thanh đứng lên, liếc nhìn đồng hồ đeo tay: “Còn sớm mà, tôi

và cô đi dạo cho tiêu thực, được không?”

“Ngoài kia có nơi nào để đi dạo ư?” Trì Linh Đồng không có hứng thú

ngắm hoa xem liễu giữa đám khí thải ô tô đâu.

“Ôi cô bé này, cô ở Thanh Đài hai năm rồi mà còn không bằng tôi nữa.

Biết ngoài kia là đường gì không? Đường Quế Lâm đấy!” Bùi Địch Thanh
vẫy tay gọi người tới thanh toán, vừa quay đầu đã thấy Trì Linh Đồng đi về
phía cửa.

Vào thời kỳ loạn lạc, Thanh Đài từng suy bại thành thuộc địa của một đế

quốc thực dân. Trong khi hầu hết Trung Quốc đều đang nằm trong tình
trạng nước sôi lửa bỏng, một đám người ngoại quốc đã lợi dụng tình hình
chiến tranh, tới Thanh Đài đâu cơ trục lợi, rầm rộ xây nhà dựng cửa, vui
chơi ca múa, trải qua những tháng ngày ăn chơi vô độ. Sau đó, Trung Quốc
giải phóng, Thanh Đài trở về với cố quốc, những người ngoại quốc kia cũng
quay về nước mình. Dấu tích duy nhất mà bọn họ lưu lại ở Thanh Đài đó là
một con phố với kiến trúc theo phong cách phương Tây rất khác lạ. Hai bên
đường rợp bóng cây ngô đồng, mặt đường được lát bằng gạch vuông xanh.
Nếu đi qua đây vào mùa hè, cả người đều cảm thấy mát mẻ, những ngôi nhà
bỏ không này, hầu hết đều được chính phủ phân cho những chuyên gia có
cống hiến lớn lao cho Thanh Đài, còn lại để làm hội quán. Hiện giờ có một
vài thương gia ủy thác cho người của mình thuê lại để mở quán bar, kinh
doanh rất phát đạt.

Trì Linh Đồng từng kêu gào đòi Trần Thần dẫn cô tới đây chơi, Trần

Thần nói rằng nơi này rất u ám, cũng không hay ho như lời đồn đâu. Sự sỉ
nhục của người Trung Quốc, có gì hay đâu mà xem? Bị Trần Thần đả kích
như vậy, sau đó Trì Linh Đồng lại bận rộn nhiều việc cho nên chưa có cơ
hội tới đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.