HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 101

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Lại thêm một con thiêu thân đòi "thanh khương" nữa! Lớp mình loạn rồi!

Thằng Bá bình luận cay độc:

- Nhà thơ Ngu Kha ngày nay với nhà thơ Thanh Khương trước kia hẳn là một người! Tưởng

nó biết điều, nào ngờ "đánh chết cái nết không chừa"!

Họa sĩ Vinh buồn bã:

- Ngu Kha ơi hỡi Ngu Kha.

Thương mà giấu mặt cũng như là... không thương!

Trước những lời chọc ghẹo của bạn bè, Ngữ phớt tỉnh. Không ai biết Ngu Kha là nó, nó

chẳng sợ. Nó bình tĩnh ngồi yên nơi cuối lớp, âm thầm quan sát thái độ của Gia Khanh. Ngữ

bảo tôi:

- Thế nào em cũng phát tín hiệu trả lời!

Nhưng Gia Khanh chẳng động tĩnh gì. Tôi thấy nó cười nói tỉnh khô. Lần trước khi nhà thơ

Thanh Khương tấn công nó, nó còn xấu hổ gục mặt xuống bàn. Lần này, không hiểu sao nó

trơ trơ. Chắc nó đã quen mùi... trận mạc. Nó không thèm để ý đến những lời tán tỉnh nhăng
nhít của Ngữ, tôi sung sướng nhủ bụng.

Trong khi tôi hí hửng trước thất bại của Ngữ thì nó buồn thiu. Tuy nhiên, Ngữ vẫn không

chịu thừa nhận thực tế cay đắng đó. Nó phân tích:

- Tụi con gái đứa nào cũng vậy! Khi yêu, chúng không bao giờ để lộ ra ngoài mặt. Tình cảm

của chúng kín đáo hơn tụi mình.

Khi thất bại trong tình yêu, người ta dễ trở thành... triết gia. Có ai đó đã nói như vậy. Câu nói

thiên tài đó hoàn toàn đúng với tình trạng hiện nay của Ngữ. Nó lý luận thì có vẻ sâu sắc
nhưng giọng nói lại thiếu dõng dạc khiến tôi ngờ rằng nó không thực sự tin vào những điều

nó nói. Nó không tin, làm sao tôi tin được.

Hơn nữa, bài thơ "ngáng cẳng" Ngữ vừa tung ra chỉ làm chấn động những đứa vô can. Còn

đối với thằng Hòa, vũ khí của Ngữ chẳng làm rụng của nó lấy một... sợi lông chân, nói gì đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.