HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 172

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

đâu vì quá xúc động, nó sẽ ôm chầm lấy tôi hôn lấy hôn để, thì lạ lùng làm sao, điều kỳ diệu

đó chẳng có vẻ gì muốn xảy ra.

Gia Khanh nhìn chăm chăm vào tấm croquis đang trải rộng trên tay, mặt mày tự nhiên xám

ngoét, miệng không thèm khen tôi lấy nửa lời.

Sự biến đổi kỳ lạ trên gương mặt của Gia Khanh khiến tôi chột dạ. Chẳng lẽ tặng phẩm của

tôi khiến nó xúc động đến mức sắp xỉu thật sao? Tôi liền nghiêng đầu liếc vào bức tranh.

Trong một thoáng, tôi bỗng nghe lạnh toát sống lưng và phải cố lắm tôi mới ngăn được một
tiếng la thất thanh trồi lên ngang cổ họng. Đến lúc đó, tôi mới hiểu rằng nếu có ai đó ngất

xỉu trong lúc này, thì người đó là tôi chứ không phải là Gia Khanh.

Bởi vì không biết tự lúc nào, bức "chân dung tình yêu" của tôi đã bị đứa khốn kiếp nào đó vẽ

thêm hai sợi ria mép rậm rì và một chòm râu dê nhọn hoắt.

Chương 16: Hoa Hồng Xứ Khác

Tôi ra về lầm lũi.

Tôi đi như chạy trốn.

Khi nãy, trước vẻ mặt bàng hoàng của Gia Khanh, tôi đã không giải thích gì hết. Tôi không

đủ

sức lực để giải thích. Sự kiện tai ác kia đã khiến người tôi nhũn như con chi chi. Bấy giờ, tôi

chỉ mong thoát thân được nhanh chóng. Nếu có phép thần thông, tôi sẽ không ngại ngần

rùng mình biến thành con ruồi chui tọt qua ống khói. Nhưng tôi chẳng có tài phép gì, đành

phải sượng sùng bước chân qua ngưỡng cửa.

Gia Khanh không tiễn tôi về. Nó ngồi chết dí trên ghế, vẻ mặt vẫn chưa hết kinh dị.

Tôi đi thất tha thất thểu một hồi lâu mà vẫn chưa hoàn hồn. Léonard de Vinci từng vẽ bức

tranh nổi tiếng về nàng Mona Lisa không có lông mày. Năm trăm năm sau, tôi lại vẽ nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.