HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 174

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Lúc tôi bước vào, chỉ có Nghị và Bá ngẩng lên nhìn. Thấy tôi vẫn còn cầm cuộn croquis trên

tay, đôi mắt Bá lộ vẻ sửng sốt cực độ. Nó khẽ mấp máy môi nhưng không dám hỏi. Thấy vậy,

tôi cố mỉm cười để trấn an Bá. Nhưng nụ cười của tôi lúc này có lẽ giống như mếu nên Bá

càng tỏ ra hoang mang tợn. Nó ngồi nhấp nha nhấp nhổm như bị kiến cắn.

Nhưng tôi chẳng để ý nhiều đến chuyện đó. Dù muốn dù không, tôi cũng sẽ "nói chuyện" với

thằng Hòa ngay bây giờ. Và Bá sẽ biết vì sao nó đã cất công dụ cọp lìa rừng rồi mà tặng vật

của tôi vẫn quy hoàn cố chủ.

Tôi liếc sang chỗ Hòa ngồi. Từ nãy đến giờ, Ngữ và Hòa không rời mắt khỏi các quân cờ trên

tay, ra vẻ ta đây đang tập trung tư tưởng ghê gớm lắm. Tôi nhìn đăm đăm khuôn mặt Hòa.

Mặt nó vẫn tỉnh khô. Tuy nhiên, tôi vẫn phát hiện mép nó có nhúc nhích một tí, nửa như

nghiêm trang, nửa như cười cợt. Thái độ vờ vịt của Hòa khiến bụng tôi đột ngột tức sôi lên.

Và không dằn lòng được nữa, tôi hằm hè lên tiếng:

- Mày muốn cười phá lên thì cười đại cho rồi, còn mím mím làm chi cho mỏi miệng, Hòa ơi!

Cái giọng gây chiến của tôi thình lình vang lên khiến cả bọn giật mình quay lại. Hòa làm bộ

ngơ ngác:

- Chuyện gì vậy Khoa?

Tôi sẵng giọng:

- Chuyện gì, mày thừa biết rồi! Đừng có giả bộ ngây thơ vô tội!

- Tao không biết thật mà!

Hòa vẫn đáp với cái giọng của một kẻ vừa từ trên trời rơi xuống. Tôi điên tiết mở tung bức

tranh ra và nghiến răng hỏi:

- Vậy chứ đứa nào vẽ bậy bạ vô đây?

Cả bọn châu đầu dòm vô bức chân dung trên tay tôi và ngay lập tức đứa nào đứa nấy ôm

bụng cười sặc sụa. Cả thằng Bá phe tôi cũng không nhịn được cười. Ngữ vừa quẹt nước mắt,

vừa cao hứng làm thơ tức cảnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.