HOA HƯỚNG DƯƠNG CỦA TIỂU NGƯ - Trang 10

như kẻ ngốc vậy.
Yêu thầm làm cho ngày tháng trôi qua thật nhanh.
Nhớ về người ta, gặp được người ta... Lại nhớ đến người ta rồi lại gặp được
người ta... Sau đó lại bắt đầu nhớ người ta...
Nếu như có thể lựa chọn, Lăng Tiểu Ngư chẳng thà vĩnh viễn sống trong
nỗi đau ngọt ngào này. Mặc dù cô biết mình không xứng với một người ưu
tú như Hạ Thụ, nhưng nếu có thể ở bên cạnh cậu ta thì cô vẫn sẽ luôn giữ
được cho mình một tia hy vọng và ảo tưởng.
Thế nhưng, vì cha mẹ bị điều đến một thành phố khác công tác, cô buột
phải chuyển trường.
Chị họ cô vừa lật một quyển tạp chí thời trang, vừa nhấp nhỏm bảo: "Nếu
như không nói rõ, có thể sẽ mãi mãi tiếc nuối; còn nếu như nói rõ, có thể sẽ
đau khổ cả đời."
Lăng Tiểu Ngư nghe xong liền ngây người ra.
Chị cô lại liếc mắt nhìn cô: "Nuối tiếc hay đau khổ, em tự mình chọn đi...
Nếu chị là em, chị sẽ lựa chọn ‘nuối tiếc’. Nuối tiếc ít ra còn có cảm giác
tốt hơn, nói cho rõ để rồi bị người ta cự tuyệt sẽ rất ‘đau khổ’ đấy."
Lăng Tiểu Ngư đầu óc rối bời, gương mặt ửng hồng, ngập ngừng hỏi: "Chị
nói... cậu ấy... cậu ấy... có... thích em không?"
Chị cô gấp tạp chí lại, thở dài đáp: "Thì đã bảo rồi, không nói ra thì em vẫn
có thể tiếp tục nằm mơ mà."

Đầu Lăng Tiểu Ngư như bị giáng cho một cú choáng váng thấy cả trăng
sao.

Đấu tranh tư tưởng suốt chín ngày, cuối cùng đến rạng sáng ngày thứ mười,
Lăng Tiểu Ngư chằm chằm nhìn vào hai quầng mắt thâm đen của mình
trong gương, lòng thầm hạ quyết tâm...
Cô muốn nói rõ tất cả!

3

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.