HOA HƯỚNG DƯƠNG CỦA TIỂU NGƯ - Trang 11

Nến chúc trên bánh sinh nhật được thổi tắt.
Vệ Đào phẩn khởi hô lớn: "Mau khai đi, cậu đã ước điều gì? Có phải là
quen được một cô bạn gái tuyệt vời hay không?"
Hạ Thụ lắc đầu mỉm cười.
Trịnh Nghi tò mò hỏi: "Hội trưởng, cậu chưa quen bạn gái hay sao?"
Lăng Tiểu Ngư hồi hộp đến nín thở.
"Chưa!."
"Ôi, nhiều nữ sinh thích cậu như vậy mà cậu lại không để mắt đến dù chỉ
một người ư?" Trịnh Nghi tròn mắt hỏi: "Rốt cuộc cậu thích loại nữ sinh
thế nào đây?"
Hạ Thụ mỉm cười như làn gió mát: "Mình chưa hề nghĩ đến điều này."
"Vậy còn mình?" Lăng Tiểu Ngư không chút nghĩ ngợi, buột miệng hỏi.
Mọi người hoảng sợ, trố mắt nhìn cô.
Mặt cô thoáng chốc đỏ rần lên.
Ánh mắt của Hạ Thụ vẫn đen láy và trong suốt: "Cậu? Cậu thế nào?"
"Mình... Mình..." Lăng Tiểu Ngư thở không ra hơi. Nói, nói ra cả đi! Hãy
nói rằng, vậy còn mình thì sao, mình làm bạn gái của cậu có được không?
Mình rất yêu cậu, đối với cậu rất tốt... rất tốt.
"Mình... Mình cũng rất tò mò..."
Hạ Thụ cười, xoa đầu cô: "Cậu đó, không nghĩ ngợi lung tung những điều
này thì việc học mới tốt hơn được."
"Ưm."
Giọng nhẹ tênh, cô vội vã cúi đầu, không dám để cậu trông thấy những giọt
nước mắt đột nhiên dâng trào nơi khóe mắt của mình.
Bọn nam sinh uống bia, đám nữ sinh thì đang ca hát.
Lăng Tiểu Ngư thu mình vào ghế sô pha, vẻ mặt chán nản, tâm tình thất
vọng. Ngày mốt cô sẽ phải chuyển trường rồi, đêm nay có thể sẽ là lần cuối
cùng cô được ở bên Hạ Thụ. Vậy mà, hai lần muốn nói ra cô đều gặp thất
bại.
Phải làm sao đây...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.