HOA LINH LAN - Trang 26

không phải là mảnh đất của tôi. Tôi chỉ đến với nó để trành những ánh nhìn
đeo đẳng, rượt đuổi mẹ con tôi. Và vì đây không phải là nơi tôi sinh ra, nên
hiển nhiên nó chỉ là một nơi tôi "đến", chứ không phải một chốn bình yên
cho tôi "trở về".

Châu Âu, thực sự rất nhỏ bé. Hai năm sa, tôi tình cờ gặp Khánh ở Berlin.

Anh ấy thậm chí còn không nhận ra tôi nữa. Trong câu chuyện của mình,
câu chuyện "cổ tích" có tôi và Khánh với những sự va đập tình cờ của định
mệnh, tôi thấy mình là một chàng Gù hoặc là một cô gái chăn gia súc như
Maia - hẳn tôi là một kẽ cô đơn, trong hành trình theo đuổi ai đó mà mình
yêu thương.

Quả thật, đã có nhiều chuyện xảy ra làm tôi quá ngỡ ngàng. ví như, lần

đó chúng tôi gặp lại nhau, không những Khánh chẳng nhận ra tôi mà anh ấy
còn đi cùng một bông hồng lai tuyệt đẹp. Sau này tôi được biết, tên cố ấy là
Kat, kém tôi và Khánh một tuổi. Nếu giống như trong truyền thuyết, thì đây
ắt hẳn là công chúa Roda xinh đẹp rồi. Cố ấy đẹp quá! Vẻ đẹp chói lóa
khiến cho "hoàng thử" và công chúa thật xứng đôi. Còn tôi thì... lạc lõng.

Chẳng có lý do gì tôi có quyền ghen tị với "công chúa" cả. Bởi bì đã quá

lâu rồi tôi và Khánh không gặp nhau. Có thể, trong ký ức anh ấy, thậm trí
tôi còn chưa từng tồn tại. Vả lại, về phía tôi, sao có thể nói rằng tôi đã "yêu"
anh ấy cơ chứ? Tôi gặp anh ấy khi tôi mới chỉ là một đứa trẻ. Đứa trẻ ấy đã
khiến anh ấy phải rời bỏ quê hương mình. Để rồi sau khi làm cho người ta
bị tổn thương, đứa trẻ ấy lại ngày đêm nghĩ suy về người ấy. Sự suy nghĩ
kéo dài từ năm này qua năm khác bỗng chốc chuyển thành nhớ thương
cuồng loạn từ lúc nào không hay. Nhớ thương ấy biến thành tình yêu đơn
phương để khi gặp lại bỗng nhiên bùng cháy, nghi ngút và cô quạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.