HOA LINH LAN - Trang 24

này tôi càng hiểu rõ hơn vì đã phải trái qua sự mặc cảm ấy. Mỗi lần nghĩ về
chuyện Khánh mặc cảm với một điều gì đó, là tôi lại liên tưởng tới chàng
Gù trong sự tích hoa linh lan. Anh ta đã ôm nỗi cô đơn rồi chết đi. Ai mang
trong mình một bí mật mà không có niềm tin thì cũng đều sẽ cô đơn như
vậy...

Việc nghĩ về Khánh với quá nhiều ấy này, khiến tôi hạ quyết tâm sẽ phải

gặp Khánh vào một ngày không xa, để nói lời xin lỗi và mong cậu ấy sẽ tha
thứ ình.

Một năm sau đó, khi tôi đang học lớp Mười, bố tôi bị bắt với tội danh

tham nhũng và lợi dụng chức quyền, gây hậu quả nghiêm trọng. Tất cả tài
sản của gia đình đều bị tịch thu. Tôi không khóc, cũng không trách bố. Tôi
làm như vậy, tôi cũng vẫn phải tin ông hẳn có lý do của mình. Trong mắt
tôi, bố luôn là một người bố mẫu mực, một người đàn ông chính trực và
tuyệt vời. Nhìn ông bình thản bước đi mà lòng tôi se sắt. Tôi hoi ông có hối
hận vì những việc đã làm không? Ông chỉ cười. còn mẹ tôi thì khóc và ngất
lên ngất xuống.

Tôi nói, nếu bố có một mức lương xứng đáng hơn, với công việc của một

cán bộ cần mẫn, bố sẽ không làm việc đó đúng không? Bố trả lời: "Không!"
"Khi con đã có cái xứng đáng với mình, con sẽ nghĩ rằng nó là không đủ.
Ngay cả khi bố có một mức lương cao hơn và xứng đáng hơn với bố, bố
vẫn sẽ nghĩ nó là không đủ."

Bố tự sát trong trại giam. Đáng ra ông chỉ phải đi tù hai năm thôi, nhưng

ông đã vào đó và không bao giờ trở ra nữa. Nói một cách khác đi, là ông đã
để tâm hồn mình lại trong ngục, chỉ để ẹ con tôi đón cái xác trở về.

Ông là hiệu trưởng trường cấp hai mà khánh và tôi đã từng học.

Việc này thực sự nhục nhã với ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.