HOA LINH LAN - Trang 8

Bà cùng con chiến đấu với bệnh tật, đẩy lùi những thiếu sót. Cùng các

bác sĩ, bà đem đến cho con một cơ thể lành lặn. Mọi người mẹ đều vĩ đại.
Và mê nó, là một trong số đó. Mãi mãi về sau, sẽ vẫn luôn như thế.

Từng ngày, từng ngày nó lớn lên, không cha. Bỡ ngỡ mỗi khi nhìn vào

một kẻ nữa người nửa quỷ điên loạn, nó ngớ ngẩn trong khung cửa sắt trại
tâm thần. Nó được mẹ dạy cách nhận thức rằng, người đó là cha mình và
phải hết lòng kính trọng ông. Còn cha nó, dù ngày ngày, người ta dạy ông
rằng, nó là con trai mình, thì ông cũng không thể nào nhận ra điều đó. Ông
đang sám hối, ông vơ hết tội lỗi vào mình trong tấm thân tàn tạ, xác xơ.
Mặc cho những cái nhìn đau đớn của vợ con ong vẫn đau đáu đó.

...

Người ta vẫn luôn bảo rằng, cha mẹ và môi trường sống có ảnh hưởng rất

lớn tới nhân cách của một đứa trẻ. Nếu đứa trẻ ấy sống trong một môi
trường buôn chuyện và có những người cha, người mẹ vô trách nhiệm thì
chúng sẽ học được những lời nói sắc như sao đâm và cái thói xà tâm sẵn
sàng đâm để làm đau người khác.

Hành động của người lớn, đôi khi chẳng có ác ý gì, chỉ đơn giản là thỏa

mãn thói tò mò và tật thích đong đưa buôn chuyện của họ. Nhưng từ những
việc "không ác ý" ấy lại dặt nền móng cho những thứ đầy độc địa mà chẳng
ai hay.

Đám trẻ con cùng khu phố được truyền nhiễm từ "ác khẩu" của cha mẹ

chúng. Bọn trẻ không gọi nó bằng tên mà đặt cho nó biệt danh là "thằng
không chim".

trẻ con thì biết gì mà dặt tên như thế? Trẻ con thì nghĩ gì khi tẩy chay bạn

bè? Trẻ con sẽ chẳng biết làm điều xấu nếu người lớn không dạy chúng!

Ban đầu, cũng chỉ là việc người lớn truyền tai nhau lý do vì sao ông

chồng nhà kia "mất tích"? Từ hồi bà vợ sinh con, không bao lâu ngày ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.