HOA LINH LAN - Trang 86

Khánh nhìn tôi, không nói. Mãi một hồi lâu, sau rất nhiều lần thở dài

buồn bã, anh mới trả lời:

- Lúc đó, anh chỉ nói thế vì anh muốn Kat chia tay anh àm thôi. Nhưng...

ngay cả khi anh yêu em, anh cũng không thể ở bên cạnh em được, Linh
Lan.

- Vì Kat ư?

- Không, vì anh.

- Tại sao?

- Bởi vì một câu trả lời mà em không muốn nghe.

- Hãy nói cho em biết đi.

- Vì sao em yêu anh?

- Em đã yêu anh từ khi chúng ta còn là những đừa trẻ. Chỉ có điều anh

không biết. Từ khi anh bị những trận đòn, liếm láp vết thương của mình sau
sân trường như một chú mèo hoang, em đã luôn dõi theo anh. Em đã tự nói
với bản thân, sau này, người em yêu sẽ chỉ có thể là anh. Chỉ có anh không
biết điều đó.

- Giá mà, anh cò thể gặp em sớm hơn...

- Anh đã gặp em từ rất sớm.. Nhưng anh đã bỏ qua em. Thậm chí, anh

còn không nhận ra em khi chúng ta gặp lại. Điều đó, thật khiến em có chút
đau buồn.

- Ừ, anh không nhận ra em, đó là sự thật. Nhưng từng giây phút ở bên

em, anh luôn cảm thấy thật thân quen. Điều này, anh không hề nói dối.

- Vậy, vì sao em không thể tiếp tục ở bên anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.