HOA LỤC BÌNH - Trang 63

– Dĩ nhiên là tôi vẫn còn giận đó.

– Dai dữ thế ?

Nhìn lại anh ta. Mỹ Thuận nhớ lại câu nói đùa của Thảo Sương. Thế nào
hắn ta cũng chun mũi đặt lên môi mi một nụ hôn. Mỹ Thuận chợt cụp mi
xuống, đôi má đỏ bừng, cô im bặt. Sĩ Nguyên ngạc nhiên:

– Sao thế! Lại giận nữa à?

Lắc đầu, Mỹ Thuận lại thay đổi cử chỉ một cách đột ngột:

– À không đâu, xin cám ơn anh đã cứu tôi.

Sĩ Nguyên nghe rộn rã trong lòng. Nhưng anh vẫn cố tình trêu:

– Có muộn lắm không?

Ngước mắt nhìn anh Mỹ Thuận đáp tình queo:

– Muộn còn hơn không mà!

Nheo nheo mắt nhìn cô. Sĩ Nguyên lại nói:

– Cô đã thông suốt rồi chứ ?

– Anh hiểu sao cũng được. Tôi về được rồi chứ!

– Sao lại về? Không làm việc à?

– Nếu được nhận vào làm thì anh cũng nên cho tôi biết tôi làm việc gì và ở
đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.