HOA LỤC BÌNH - Trang 61

– Tôi hả? Sao vậy.

Mỹ Thuận bĩu môi:

– Tôi không bao giờ phải năn nỉ ai cả.

Sĩ Nguyên nhắc lại:

– Nhưng cô đang cần việc làm.

– Đúng vậy! Nhưng không có nghĩa là tôi phải hạ mình van xin anh đâu.

Nhìn cô thán phục, Sĩ Nguyên lại nói:

– Cô đâu cần phải hạ mình.

Mỹ Thuận liếc ngang:

– Anh nói vậy là ý gì?

Sĩ Nguyên cười cầu hoà:

– Không có ý gì cả. Tôi nhận cô vào công ty này.

Trong lòng đã mừng lắm, nhưng Mỹ Thuận vẫn có ý như phớt lờ:

– Cám ơn anh! Nhưng bây giờ tôi cảm thấy chẳng thích làm,ở đây nữa.

Sĩ Nguyên nhìn cô ngạc nhiên:

– Sao hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.